sù jiàng
quàn xiáng
biǎn jiàng
méng jiàng
yì jiàng
yǐ jiàng
dǔ jiàng
ér jiàng
fān jiàng
dǎ jiàng
zé jiàng
mài jiàng
yòu xiáng
chōng jiàng
jiǔ jiàng
luán jiàng
zǐ jiàng
guī xiáng
yuē jiàng
fú jiàng
yuè jiàng
dié jiàng
guāng jiàng
xù jiàng
táo jiàng
yǔn jiàng
qǐ jiàng
qǔ jiàng
dàn jiàng
xīn jiàng
bèi jiàng
juān jiàng
bō jiàng
jiǎn jiàng
yíng jiàng
jiē jiàng
yǐ jiàng
jī jiàng
dēng jiàng
nì jiàng
shì jiàng
shòu xiáng
qiú xiáng
guì jiàng
bī jiàng
lí jiàng
chén jiàng
zhì jiàng
kēng jiàng
qiān jiàng
qǐng xiáng
yǐ xiáng
téng jiàng
bān jiàng
hái jiàng
míng jiàng
nèi jiàng
kǎo jiàng
jiàn jiàng
pàn jiàng
sǐ jiàng
huǎn jiàng
kuān jiàng
zhé jiàng
chà jiàng
shēng jiàng
kē jiàng
shuāng jiàng
qīn jiàng
bō jiàng
bái jiàng
shōu xiáng
chù jiàng
dì jiàng
nà xiáng
wén jiàng
lún jiàng
jiā jiàng
xià jiàng
tóu xiáng
shēng jiàng
xié jiàng
zhà xiáng
rù jiàng
kōng jiàng
zhāo xiáng
chū jiàng
jìn jiàng
zhòu jiàng
dié jiàng
mǎo jiàng
qǐ xiáng
⒈ 亦作“岳降”。
引《诗·大雅·崧高》:“维岳降神,生甫及申。”
郑玄笺:“﹝四岳﹞德当岳神之意而福兴,其子孙歷虞夏商,世有国土, 周之甫也, 申也、 齐也、 许也,皆其苗胄。”
后遂以“岳降”称颂诞生或诞辰。 宋陈亮《与章德茂侍郎第二书》:“亮不识岳降之辰,欲作一词不能也。”
明张居正《寿严少师三十韵》:“岳降生申日,巖居梦説年。”
清方文《重至太湖访李明府、林先生》诗:“况逢岳降辰,乃在阳月初。”
太平天囯洪仁玕等《戒浮文巧言谕》:“至祝寿浮词,如鹤算、龟年、岳降、嵩生及三生有幸字样,尤属不伦,且涉妄诞。”
岳yuè(1)(名)高大的山:五~。(2)(名)称妻的父母或叔伯。(3)(名)(Yuè)姓。
降读音:jiàng,xiáng[ jiàng ]1. 下落,落下:下降。降旨。降临。降旗。空降。
2. 减低,贬抑:降低。降价。降职。降解(jiě)。降心相从(抵制自己心志以服从别人)。
3. 姓。