qī liáo
qī zhěn
qī jì
qī qīng
qī biāo
qī gǎn
qī yàn
qī qiāo
qī rán
qī cāng
qī lì
qī lì
qī bēi
qī xīn
qī shāng
qī lèi
qī mí
qī lì
qī hèn
qī lì
qī huáng
qī jìng
qī hán
qī líng
qī duàn
qī báo
qī mǐn
qī dòng
qī kài
qī yín
qī wēi
qī qiè
qī àn
qī yàn
qī yì
qī lěng
qī wǎn
qī lǎng
qī jiǒng
qī gěng
qī màn
qī qī
qī dòng
qī cù
qī wǎn
qī yǔ
qī biāo
qī chuàng
qī qiāng
qī wǎng
qī jué
qī yuàn
qī yàn
qī lǐn
qī yuè
qī lì
qī xiù
qī kǔ
qī měi
qī qí
qī dàn
qī jué
qī tòng
qī téng
qī xī
qī āi
qī yán
qī ér
qī rú
qī biāo
qī chàng
qī shuǎng
qī zhuàn
qī fēng
qī shén
qī sāi
qī jǐn
qī jí
qī suān
qī àn
qī liè
qī xù
qī cǎn
qī yān
qī liàn
qī gěng
qī lì
qī jī
qī cè
qī jǐng
qī gē
qī dào
qī chǔ
qī xiè
qī liàng
qī qī
qī sè
qī huái
qī ér
qī juàn
qī dān
qī liàn
qī huáng
qī liáng
qī yì
jīng cǎn
bēi cǎn
diāo cǎn
shuāng cǎn
qiào cǎn
sī cǎn
kē cǎn
yǎn cǎn
huī cǎn
qiǎo cǎn
fú cǎn
kě cǎn
diāo cǎn
jī cǎn
suān cǎn
shāng cǎn
mò cǎn
xiōng cǎn
dǎ cǎn
mào cǎn
yīn cǎn
qī cǎn
chóu cǎn
dài cǎn
āi cǎn
shū cǎn
àn cǎn
yōu cǎn
qī cǎn
qī cǎn
hūn cǎn
kù cǎn
凄惨qīcǎn
(1) 凄凉悲惨
例凄惨的情景英wretched;miserable⒈ 悲惨;悲痛。
引汉荀悦《汉纪·宣帝纪四》:“故服絺络之凉者,不苦盛暑之鬱懊;袭狐狢之煖者,不忧至寒之悽惨。”
《东周列国志》第三二回:“却説桓公尸在牀上,日久无人照顾……﹝众人﹞见虫攒尸骨,无不悽惨。”
⒉ 谓凄凉或凄凉沉痛。
引北周庾信《拟咏怀》之二六:“萧条亭障远,悽惨风尘多。”
清梅曾亮《王惠川墓志铭》:“其诗悽惨幽邃,虽小物必有所指,而用思至精,世俗人莫能知也。”
凄凉悲惨。 《京本通俗小说·拗相公》:“﹝王荆公﹞索镜自照,只见鬚髮俱白,两目皆肿。心下凄惨,自己忧恚所致。”
凄凉悲惨。 清百一居士《壶天录》卷下:“向夜月明凄惨处,一泓寒碧锁澄寥。”
《歧路灯》第九四回:“这季刺史满心凄惨,眼中双泪直流,也顾不得失仪。”
杨沫《青春之歌》第一部第三章:“女人的手不动了,她直直地瞪大眼睛瞅着道静,木然的没有表情的神情,反而比哀哭更凄惨。”
凄凉悲惨。
凄qī(1)(形)寒冷:风雨~~。(2)(形)形容冷落萧条:~凉|~清。(3)(形)形容悲伤难过:~然|~切|~惨。
惨读音:cǎn惨cǎn(1)(形)悲惨;凄惨:~不忍睹。(2)(形)程度严重;利害:~败。(3)(形)凶恶;狠毒:~无人道。