登高


登高的组词


登举

dēng jǔ

登船

dēng chuán

登盘

dēng pán

登封

dēng fēng

登学

dēng xué

登寿

dēng shòu

登帐

dēng zhàng

登闲

dēng xián

登基

dēng jī

登龙

dēng lóng

登岸

dēng àn

登陇

dēng lǒng

登擥

dēng lǎn

登平

dēng píng

登丰

dēng fēng

登楼

dēng lóu

登衡

dēng héng

登臣

dēng chén

登霄

dēng xiāo

登登

dēng dēng

登纪

dēng jì

登程

dēng chéng

登隆

dēng lóng

登牓

dēng bǎng

登臨

dēng lín

登涉

dēng shè

登録

dēng lù

登课

dēng kè

登相

dēng xiāng

登临

dēng lín

登虚

dēng xū

登顿

dēng dùn

登留

dēng liú

登翼

dēng yì

登熟

dēng shú

登孰

dēng shú

登记

dēng jì

登侑

dēng yòu

登陴

dēng pí

登善

dēng shàn

登样

dēng yàng

登朝

dēng cháo

登祀

dēng sì

登馂

dēng jùn

登载

dēng zǎi

登缘

dēng yuán

登躯

dēng qū

登簿

dēng bù

登戒

dēng jiè

登巇

dēng xī

登衍

dēng yǎn

登陆

dēng lù

登闳

dēng hóng

登进

dēng jìn

登愿

dēng yuàn

登盈

dēng yíng

登讲

dēng jiǎng

登闉

dēng yīn

登答

dēng dá

登庙

dēng miào

登号

dēng hào

登槐

dēng huái

登纳

dēng nà

登明

dēng míng

登兴

dēng xīng

登秋

dēng qiū

登仙

dēng xiān

登极

dēng jí

登游

dēng yóu

登宰

dēng zǎi

登哥

dēng gē

登僧

dēng sēng

登斋

dēng zhāi

登成

dēng chéng

登延

dēng yán

登对

dēng duì

登报

dēng bào

登勒

dēng lè

登歌

dēng gē

登实

dēng shí

登下

dēng xià

登市

dēng shì

登徦

dēng jiǎ

登膳

dēng shàn

登东

dēng dōng

登造

dēng zào

登徒

dēng tú

登闻

dēng wén

登瀛

dēng yíng

登日

dēng rì

登杀

dēng shā

登斧

dēng fǔ

登禅

dēng chán

登御

dēng yù

登绩

dēng jì

登謌

dēng gē

登祇

dēng qí

登第

dēng dì

登墙

dēng qiáng

登耗

dēng hào

登仪

dēng yí

登难

dēng nán

登蹑

dēng niè

登攀

dēng pān

登叙

dēng xù

登升

dēng shēng

登受

dēng shòu

登科

dēng kē

登栖

dēng qī

登高

dēng gāo

登粟

dēng sù

登谷

dēng gǔ

登垄

dēng lǒng

登场

dēng cháng

登位

dēng wèi

登仕

dēng shì

登崇

dēng chóng

登祚

dēng zuò

登榜

dēng bǎng

登枢

dēng shū

登名

dēng míng

登能

dēng néng

登轴

dēng zhóu

登豆

dēng dòu

登陸

dēng lù

登稔

dēng rěn

登跻

dēng jī

登真

dēng zhēn

登堂

dēng táng

登拔

dēng bá

登涂

dēng tú

登陟

dēng zhì

登时

dēng shí

登啸

dēng xiào

登门

dēng mén

登历

dēng lì

登庸

dēng yōng

登座

dēng zuò

登僊

dēng xiān

登席

dēng xí

登途

dēng tú

登云

dēng yún

登誉

dēng yù

登霞

dēng xiá

登即

dēng jí

登阼

dēng zuò

登配

dēng pèi

登坑

dēng kēng

登荐

dēng jiàn

登天

dēng tiān

登戾

dēng lì

登良

dēng liáng

登心

dēng xīn

登迈

dēng mài

登践

dēng jiàn

登起

dēng qǐ

登损

dēng sǔn

登寻

dēng xún

登晨

dēng chén

登三

dēng sān

登昭

dēng zhāo

登岁

dēng suì

登山

dēng shān

登探

dēng tàn

登阶

dēng jiē

登丁

dēng dīng

登用

dēng yòng

登望

dēng wàng

登览

dēng lǎn

登曜

dēng yào

登显

dēng xiǎn

登覆

dēng fù

登等

dēng děng

登格

dēng gé

登木

dēng mù

登建

dēng jiàn

登年

dēng nián

登带

dēng dài

登献

dēng xiàn

登假

dēng jiǎ

登擢

dēng zhuó

登遐

dēng xiá

登降

dēng jiàng

登录

dēng lù

登台

dēng tái

登眺

dēng tiào

登礼

dēng lǐ

登贤

dēng xián

登来

dēng lái

登厢

dēng xiāng

登得

dēng de

登济

dēng jì

登路

dēng lù

登坛

dēng tán


音高

yīn gāo

标高

biāo gāo

天高

tiān gāo

期高

qī gāo

撂高

liào gāo

新高

xīn gāo

登高

dēng gāo

厉高

lì gāo

秋高

qiū gāo

射高

shè gāo

跳高

tiào gāo

好高

hǎo gāo

行高

xíng gāo

曲高

qǔ gāo

国高

guó gāo

標高

biāo gāo

多高

duō gāo

荆高

jīng gāo

抬高

tái gāo

贡高

gòng gāo

矜高

jīn gāo

清高

qīng gāo

增高

zēng gāo

其高

qí gāo

积高

jī gāo

足高

zú gāo

归高

guī gāo

鸣高

míng gāo

伯高

bó gāo

斜高

xié gāo

大高

dà gāo

弥高

mí gāo

擡高

tái gāo

鼻高

bí gāo

净高

jìng gāo

年高

nián gāo

拱高

gǒng gāo

孤高

gū gāo

盖高

gài gāo

崇高

chóng gāo

料高

liào gāo

攀高

pān gāo

穷高

qióng gāo

风高

fēng gāo

贵高

guì gāo

堰高

yàn gāo

晕高

yùn gāo

澄高

chéng gāo

走高

zǒu gāo

手高

shǒu gāo

盛高

shèng gāo

垫高

diàn gāo

颜高

yán gāo

拔高

bá gāo

举高

jǔ gāo

蹦高

bèng gāo

冲高

chōng gāo

职高

zhí gāo

提高

tí gāo

凭高

píng gāo

超高

chāo gāo

身高

shēn gāo

崧高

sōng gāo

头高

tóu gāo

升高

shēng gāo

嵩高

sōng gāo

寖高

jìn gāo

看高

kàn gāo

眼高

yǎn gāo

琴高

qín gāo

斯高

sī gāo

峻高

jùn gāo

雄高

xióng gāo

柏高

bǎi gāo

尊高

zūn gāo

心高

xīn gāo

坚高

jiān gāo

仰高

yǎng gāo

抗高

kàng gāo

三高

sān gāo

名高

míng gāo

扳高

bān gāo

自高

zì gāo

贞高

zhēn gāo

隆高

lóng gāo

汉高

hàn gāo

养高

yǎng gāo

霜高

shuāng gāo

廉高

lián gāo

瞭高

liào gāo

上一组词:高登
下一组词:登时

更多登的组词

登高的意思


词语解释:

登高dēnggāo

(1) 上到高处。也特指重阳节登山的风俗

例登高壮观天地间,大江茫茫去不还。——唐·李白《庐山遥寄卢侍御虚舟》英ascend a height

引证解释:

⒈ 升至高处。

引《荀子·劝学》:“吾尝跂而望矣,不如登高之博见也。”
三国魏阮籍《咏怀》之十五:“开轩临四野,登高望所思。”
明刘基《旅兴》诗:“登高望四方,但见山与河。”
郁达夫《采石矶》:“这样的念了一句,他忽然动了登高望远的心思。”

⒉ 指农历九月初九日登高的风俗。 南朝梁吴均《续齐谐记·九日登高》:“汝南桓景随费长房游学累年。 长房谓曰:‘九月九日汝家中当有灾,宜急去,令家人各作絳囊盛茱萸以繫臂,登高饮菊花酒,此祸可除。’ 景如言,齐家登山。夕还,见鸡犬牛羊一时暴死。

引长房闻之曰:‘此可代也。’今世人九日登高饮酒,妇人带茱萸囊,盖始於此。”
唐王维《九月九日忆山东兄弟》诗:“遥知兄弟登高处,遍插茱萸少一人。”
冰心《寄小读者》二三:“九月九重阳节,古人登高的日子,我们正好有远足旅行,游览名胜。”

⒊ 指农历正月初七和十五日登高的风俗。

引晋陶潜《移居》诗之二:“春秋多佳日,登高赋新诗。”
南朝梁宗懔《荆楚岁时记》:“正月七日为人日,以七种菜为羹,剪綵为人,登高赋诗。”
《隋书·元胄传》:“尝正月十五日,上与近臣登高。”
清顾张思《土风录》卷一:“古人登高不止重阳。 石虎《鄴中记》:‘正月十五日有登高之会。’ 桓温参军张望有《七日登高》诗, 韩退之有《人日城南登高》诗,盖即《老子》所云‘众人熙熙,如登春臺’之意。”

⒋ 锦的别名。

引晋陆翽《邺中记》:“锦有大登高小登高等名,工巧百数,不可胜计也。”
北周庾信《周谯国公夫人步陆孤氏墓志铭》:“鄴地登高之锦,自濯江波; 平阳采桑之津,躬劳蚕月。”

国语词典:

登上高处。

网络解释:

登高 (杜甫所作诗歌)

《登高》是唐代伟大诗人杜甫于大历二年(767)秋天在夔州所作的一首七律。前四句写景,述登高见闻,紧扣秋天的季节特色,描绘了江边空旷寂寥的景致。首联为局部近景,颔联为整体远景。后四句抒情,写登高所感,围绕作者自己的身世遭遇,抒发了穷困潦倒、年老多病、流寓他乡的悲哀之情。颈联自伤身世,将前四句写景所蕴含的比兴、象征、暗示之意揭出;尾联再作申述,以衰愁病苦的自我形象收束。此诗语言精练,通篇对偶,一二句尚有句中对,充分显示了杜甫晚年对诗歌语言声律的把握运用已达圆通之境。

登高 (汉语词语)

登高,意思是升至高处。出自《荀子·劝学》:“吾尝跂而望矣,不如登高之博见也。”三国魏阮籍《咏怀》之十五:“开轩临四野,登高望所思。”明刘基《旅兴》诗:“登高望四方,但见山与河。”清·田兰芳《蓬莱道院(袁可立别业)待月诗》:“非君谁发登高兴,老向交游事事慵。”郁达夫《采石矶》:“这样的念了一句,他忽然动了登高望远的心思。”
更多高的组词

登高详细解释


读音:dēng

登dēng(1)(动)上、升:~山。(2)(动)刊登或记载:~记。(3)(动)踩、踏:用力踩~。(4)(形)成熟:五谷丰~。(5)(动)〈方〉穿(鞋、裤等):~上鞋。

读音:gāo

高gāo(1)(形)基本义:从下向上距离大;离地面远(跟‘低’相对):从下向上距离大;离地面远(跟‘低’相对)(2)(形)高度:那棵树有两丈~|书桌长四尺;宽三尺;~二尺五。(3)(形)在一般标准或平均程度之上:~速度|体温~|见解比别人~。(4)(形)等级在上的:~等|~级。(5)(形)敬辞;称别人的事物:~见。(6)(形)酸根或化合物中比标准酸根多含一个氧原子的:~锰酸钾(KMnO4)。(7)(形)(Gāo)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025