dēng xiāo
dēng qí
dēng chén
dēng suì
dēng kè
dēng yào
dēng lù
dēng yòu
dēng lóng
dēng miào
dēng xué
dēng tán
dēng dòu
dēng mài
dēng xiá
dēng hào
dēng gē
dēng xián
dēng lǎn
dēng yóu
dēng yán
dēng tàn
dēng cháng
dēng xún
dēng lè
dēng zhāo
dēng yí
dēng zhì
dēng gē
dēng hóng
dēng qī
dēng chóng
dēng gǔ
dēng jiè
dēng tiào
dēng děng
dēng tú
dēng shì
dēng jiàng
dēng tái
dēng sān
dēng chéng
dēng lù
dēng yīn
dēng yàng
dēng duì
dēng xù
dēng shí
dēng héng
dēng shēng
dēng dīng
dēng bǎng
dēng mù
dēng píng
dēng jiǎng
dēng shū
dēng lóng
dēng kē
dēng xián
dēng xiàn
dēng shí
dēng tiān
dēng xīn
dēng shì
dēng xiá
dēng jí
dēng lì
dēng xià
dēng rì
dēng lín
dēng dài
dēng bá
dēng wèi
dēng jiàn
dēng jī
dēng jī
dēng shòu
dēng yì
dēng dōng
dēng jiē
dēng chén
dēng qiū
dēng sì
dēng jǔ
dēng nián
dēng shòu
dēng shú
dēng cháo
dēng lái
dēng tú
dēng shā
dēng xiān
dēng yōng
dēng lín
dēng zhóu
dēng huái
dēng xiān
dēng fēng
dēng bào
dēng jiǎ
dēng xīng
dēng yuàn
dēng hào
dēng shàn
dēng qiáng
dēng gāo
dēng nà
dēng gē
dēng lù
dēng yíng
dēng xí
dēng lǒng
dēng lì
dēng jì
dēng jí
dēng chán
dēng lù
dēng zhàng
dēng qǐ
dēng sǔn
dēng rěn
dēng jùn
dēng yù
dēng jìn
dēng xī
dēng liú
dēng zhēn
dēng wén
dēng fǔ
dēng zuò
dēng zhuó
dēng bù
dēng gé
dēng shè
dēng néng
dēng niè
dēng wàng
dēng pí
dēng yuán
dēng pān
dēng qū
dēng jì
dēng nán
dēng zuò
dēng zhāi
dēng mén
dēng yíng
dēng jì
dēng míng
dēng yòng
dēng lǒng
dēng àn
dēng jì
dēng zǎi
dēng jiàn
dēng xiào
dēng yún
dēng xiāng
dēng dùn
dēng yǎn
dēng fù
dēng xiǎn
dēng dì
dēng shān
dēng lù
dēng sù
dēng fēng
dēng táng
dēng xiāng
dēng lǐ
dēng zào
dēng pán
dēng chuán
dēng míng
dēng chéng
dēng xū
dēng dá
dēng pèi
dēng shàn
dēng sēng
dēng jiǎ
dēng shú
dēng zǎi
dēng de
dēng liáng
dēng dēng
dēng lǎn
dēng kēng
dēng zuò
dēng jiàn
dēng bǎng
dēng lóu
dēng tú
dēng yù
⒈ 谓死者升天而去。后因以“登遐”为对人死讳称。
引《墨子·节葬下》:“秦之西有仪渠之国者,其亲戚死,聚柴薪而焚之,燻上,谓之登遐。”
《诗·大雅·下武》“三后在天” 汉郑玄笺:“此三后既没,登遐,精气在天矣。”
《三国志·魏志·文昭甄皇后传》“有司奏请追諡” 裴松之注引晋王沉《魏书》:“虽夙年登遐,万载之后,永播融烈。”
《世说新语·文学》“孙子荆除妇服,作诗以示王武子” 刘孝标注引《孙楚集》:“其诗曰:‘时迈不停,日月电流,神爽登遐,忽已一周。’”
《晋书·后妃传上·文明王皇后》:“奄然登遐,弃我何早!”
⒉ 特指帝王之死。
引《文选·刘琨<劝进表>》:“永嘉之际,氛厉弥昏,宸极失御,登遐丑裔。”
李善注引王隐《晋书·怀纪》:“羯贼刘曜破洛,皇帝崩於平阳。”
唐柳宗元《唐故秘书少监陈公行状》:“德宗登遐,公病痼,舆曳就位,备哀敬之节。”
宋王安石《谢知江宁府表》:“先帝登遐,既不获奔驰道路;陛下即位,又未尝瞻望闕廷。”
清昭槤《啸亭续录·王文靖》:“上登遐时,命公与文僖同撰遗詔,因受顾命。”
⒊ 犹言登仙远去。
引晋陆云《登遐颂》:“夫死生存亡,二理之已然者也。而世有神仙登遐之言,千岁不死之寿,其详固难得而精矣。”
明徐渭《渔阳弄》:“文章自古真无价,动天庭玉皇亲迎,飞鳧降鹤踏红霞,请先生即便登遐。”
帝王崩逝。
登dēng(1)(动)上、升:~山。(2)(动)刊登或记载:~记。(3)(动)踩、踏:用力踩~。(4)(形)成熟:五谷丰~。(5)(动)〈方〉穿(鞋、裤等):~上鞋。
遐读音:xiá遐xiá(1)(形)〈书〉远:~迩|~想。(2)(形)〈书〉长久:~龄。