dēng gē
dēng rěn
dēng dēng
dēng kēng
dēng zǎi
dēng gē
dēng jì
dēng hào
dēng chén
dēng zuò
dēng sì
dēng yīn
dēng lù
dēng fēng
dēng nà
dēng shòu
dēng xiāng
dēng yuán
dēng lù
dēng jì
dēng bù
dēng xiān
dēng zuò
dēng míng
dēng lǐ
dēng xīng
dēng jí
dēng huái
dēng míng
dēng xí
dēng lín
dēng xiào
dēng àn
dēng de
dēng lǎn
dēng jiàn
dēng lì
dēng qiáng
dēng yán
dēng lì
dēng fù
dēng lù
dēng shū
dēng xiǎn
dēng tú
dēng lǎn
dēng lǒng
dēng xián
dēng jiè
dēng tiào
dēng yì
dēng qī
dēng liú
dēng héng
dēng xī
dēng niè
dēng lè
dēng děng
dēng xiá
dēng yí
dēng lù
dēng liáng
dēng jiàn
dēng pèi
dēng jiàng
dēng bào
dēng píng
dēng jì
dēng lái
dēng jì
dēng yòu
dēng nán
dēng yōng
dēng jī
dēng shā
dēng jiàn
dēng jiǎng
dēng fēng
dēng chuán
dēng xiān
dēng xiāng
dēng chén
dēng chéng
dēng tú
dēng lóu
dēng shān
dēng yào
dēng mù
dēng yòng
dēng jiǎ
dēng jiē
dēng yù
dēng yíng
dēng xū
dēng jùn
dēng kè
dēng jiǎ
dēng lǒng
dēng xià
dēng zào
dēng yún
dēng lín
dēng nián
dēng sēng
dēng tiān
dēng pí
dēng lù
dēng táng
dēng pān
dēng qū
dēng bǎng
dēng kē
dēng chóng
dēng tàn
dēng suì
dēng rì
dēng gē
dēng shàn
dēng zhàng
dēng dōng
dēng hóng
dēng tái
dēng dá
dēng dòu
dēng qí
dēng xiāo
dēng jī
dēng zhēn
dēng chéng
dēng bá
dēng jìn
dēng mén
dēng zhóu
dēng wén
dēng yóu
dēng sǔn
dēng zǎi
dēng qiū
dēng xián
dēng shú
dēng yǎn
dēng gǔ
dēng dīng
dēng xù
dēng yàng
dēng sān
dēng shàn
dēng wèi
dēng xiá
dēng wàng
dēng shēng
dēng hào
dēng néng
dēng miào
dēng duì
dēng shí
dēng cháng
dēng lóng
dēng shú
dēng dì
dēng chán
dēng lóng
dēng tú
dēng dài
dēng xiàn
dēng sù
dēng jǔ
dēng shí
dēng yíng
dēng xīn
dēng fǔ
dēng shì
dēng yuàn
dēng tán
dēng pán
dēng zhāi
dēng cháo
dēng dùn
dēng jí
dēng zhì
dēng shì
dēng zhuó
dēng shòu
dēng shè
dēng zhāo
dēng bǎng
dēng xún
dēng gé
dēng gāo
dēng qǐ
dēng mài
dēng yù
dēng zuò
dēng xué
⒈ 谓功德登于三王之上。
引《文选·司马相如<难蜀父老>》:“方将增泰山之封,加梁父之事,鸣和鸞,扬乐颂,上减五,下登三。”
李善注引李奇曰:“五帝之德, 汉比为减;三王之德, 汉出其上。”
《史记·司马相如列传》:“上咸五,下登三。”
裴駰集解引韦昭曰:“咸同於五帝,登三王之上。”
《南齐书·王融传》:“习呼韩之旧仪,拜鑾舆之巡幸,然后天移云动,勒封岱宗,咸五登三,追踪七十。”
唐王勃《广州宝庄严寺舍利塔碑》:“高祖以援疑拨乱,伏紫气而登三; 太宗以端拱继明,自黄离而用九。”
宋范仲淹《上张侍郎启》:“约史徇名,勉附青云之士,实偶登三之盛,获从旅百之先。”
⒉ 谓帝王与道、天、地三者并尊。
引唐李商隐《贺相国汝南公启》:“圣上初九潜泉,登三佩契。”
冯浩笺注:“此所谓登三者,谓帝王与道、天、地三者并尊也。”
《旧唐书·音乐志三》:“穆穆我后,道应千龄。登三处大,得一居贞。”
登dēng(1)(动)上、升:~山。(2)(动)刊登或记载:~记。(3)(动)踩、踏:用力踩~。(4)(形)成熟:五谷丰~。(5)(动)〈方〉穿(鞋、裤等):~上鞋。
三读音:sān三sān(1)(量)数目;二加一后所得。(2)(量)表示多数或多次:~番五次。