hào zào
hào jiè
háo táo
hào yín
hào shuò
hào mù
hào jūn
hào yǒng
hào hào
hào kǎn
hào jiàn
hào pǐ
hào bīng
hào zhào
háo táo
hào jiǎo
hào zhōng
hào sù
hào dié
hào qún
hào jiào
hào dí
hào náo
hào cí
hào mài
hào lián
hào tòng
háo jiào
hào shǒu
hào tiān
hào pào
hào chēng
hào hū
hào guà
hào fú
hào shì
hào tóu
hào wài
hào lìng
hào á
hào qí
hào míng
hào wèi
hào qún
hào bì
hào shù
hào bù
hào shào
háo qì
hào pái
hào zi
hào gōng
hào shì
hào dēng
hào bǎn
hào shè
hào yín
hào sī
hào huǒ
háo sāng
hào rán
hào pào
hào mǎ
háo kū
hào yī
hào xíng
hào zhǐ
hào dùn
hào tǒng
hào nù
hào sè
hào píng
hào zhí
cháng kū
tòng kū
háo kū
xié kū
jué kū
tǎn kū
qì kū
xiàng kū
guī kū
jīng kū
tàn kū
tí kū
āi kū
gē kū
bēi kū
xíng kū
niù kū
péi kū
háo kū
gān kū
sàng kū
zú kū
dài kū
diào kū
tòng kū
fǎn kū
jié kū
fǔ kū
sòng kū
zhù kū
痛哭。
⒈ 痛哭。
引《史记·循吏列传》:“﹝子产﹞治郑二十六年而死,丁壮号哭,老人儿啼。”
晋干宝《搜神记》卷十一:“及王氏卒……时柩在殯而西邻失火,风势甚猛, 殷夫妇叩殯号哭,火遂灭。”
宋司马光《论横山疏》:“及经沙磧,飢渴死者什七八,白骨蔽野,号哭满道,长老至今言之,犹歔欷酸鼻。”
高云览《小城春秋》第六章:“大雷和金鳄两个也在号哭的人堆里钻来钻去。”
放声大哭。
1. 拖长声音大声呼叫:呼号。号叫。
2. 大声哭:哀号。号丧。号啕大哭。
哭读音:kū哭kū(动)因痛苦悲哀或感情激动而流泪;有时候还发出声音。