hào sù
hào jiè
hào cí
hào lián
hào gōng
hào yī
háo kū
hào zhào
hào hào
hào á
háo táo
hào shì
hào fú
hào rán
hào tóu
hào tòng
hào shǒu
hào shù
hào bì
hào pào
hào dié
hào dùn
hào píng
hào zào
hào nù
háo táo
hào zhōng
hào dí
hào tǒng
hào jiào
hào huǒ
hào jūn
hào zi
hào qún
hào kǎn
hào yín
háo jiào
háo qì
hào míng
hào shì
hào zhǐ
hào shào
hào shè
hào mài
hào bù
hào qí
hào yín
hào tiān
háo sāng
hào lìng
hào shuò
hào sè
hào jiàn
hào chēng
hào bǎn
hào wèi
hào qún
hào jiǎo
hào sī
hào zhí
hào mǎ
hào pào
hào pái
hào náo
hào yǒng
hào hū
hào pǐ
hào xíng
hào mù
hào wài
hào guà
hào dēng
hào bīng
xiāo jiào
jiān jiào
ài jiào
guō jiào
háo jiào
jí jiào
shān jiào
huān jiào
jué jiào
tí jiào
sè jiào
guǎn jiào
jué jiào
chàng jiào
huān jiào
luàn jiào
jī jiào
míng jiào
hǒu jiào
chàng jiào
hān jiào
hū jiào
háo jiào
zhàn jiào
āi jiào
yín jiào
cǎn jiào
háo jiào
rǎng jiào
kuáng jiào
háo jiào
biàn jiào
zhǔ jiào
sī jiào
huān jiào
jīng jiào
dà jiào
xiào jiào
chì jiào
hǎn jiào
zào jiào
号叫háojiào
(1) 大声哭喊
例女人同时尖声号[.好工具]叫起来英howl;yell⒈ 呼叫;大声哭喊。
引《晋书·刘元海载记》:“七岁遭母忧,擗踊号叫,哀感旁邻。”
《梁书·孝行传·宛陵女子》:“母为猛虎所搏,女号叫挐虎,虎毛尽落。”
唐杜甫《暇日小园散病将种秋菜督勒耕牛兼书触目》诗:“一步再流血,尚经矰缴勤,三步六号叫,志屈悲哀频。”
杨沫《青春之歌》第一部第二章:“﹝秀妮﹞一边转着,一边悲惨地号叫:‘还我孩子!还我孩子!’”
号叫 ,汉语词汇。
拼音:háojiào。
意思:[howl;yell] 大声叫。
1. 拖长声音大声呼叫:呼号。号叫。
2. 大声哭:哀号。号丧。号啕大哭。
叫读音:jiào叫jiào(1)(动)(本义)人或动物的发音器官发出较大的声音;表示某种情绪、感觉或欲望:鸡~|拍手~好|大~一声。(2)(动)招呼;呼唤:外面有人~你|电话~通了。(3)(动)雇(车)等;在饭馆吃饭时;把要买的饭菜告诉饭馆服务员;买煤、炭等并请售货人往家里送。(4)(动)(名称)是;称为:这~不锈钢|你怎么称呼?……我~王勇。(5)〈方〉雄性的(某些家畜和家禽):~驴|~鸡。叫jiào(1)(动)使;命令:~他早点回去|要~穷山变富山。(2)(动)容许或听任:他不~去;我就不去。(3)(介)被:他~雨淋了|你把窗户打开点儿;别~煤气熏着。