xún chá
xún jìn
xún xún
xún kàn
xún jǐng
xún fáng
xún shè
xún jiē
xún chá
xún hé
xún zhěn
xún chén
xún jù
xún lǐ
xún jiǎn
xún gēng
xún gē
xún shǒu
xún táng
xún jǐng
xún duì
xún zhǎn
xún bǔ
xún hù
xún jiào
xún liè
xún gài
xún fēng
xún chuán
xún jià
xún gōng
xún yóu
xún yǎn
xún bīng
xún chǎng
xún huí
xún zhòu
xún fāng
xún qù
xún chuō
xún fù
xún suō
xún yì
xún dū
xún chá
xún yuàn
xún zhì
xún gēng
xún rǎo
xún suō
xún jī
xún fǎng
xún xún
xún bēi
xún luó
xún chán
xún shāng
xún diào
xún dùn
xún gōng
xún yuè
xún huán
xún shào
xún fǔ
xún àn
xún shì
xún mén
xún hé
xún jiǔ
xún háng
xún cuó
xún shǐ
xún yán
xún xìng
xún jiǎn
shè jiǎn
fān jiǎn
sòng jiǎn
biān jiǎn
gé jiǎn
jī jiǎn
mǎi jiǎn
liào jiǎn
chéng jiǎn
diǎn jiǎn
yìn jiǎn
pī jiǎn
biāo jiǎn
shāng jiǎn
fāng jiǎn
shèn jiǎn
yú jiǎn
shéng jiǎn
xiǎo jiǎn
gōu jiǎn
tiáo jiǎn
guó jiǎn
guān jiǎn
shōu jiǎn
xún jiǎn
xiáng jiǎn
shī jiǎn
àn jiǎn
fù jiǎn
míng jiǎn
xián jiǎn
fáng jiǎn
jiū jiǎn
guāi jiǎn
píng jiǎn
cān jiǎn
huó jiǎn
xì jiǎn
shù jiǎn
zhào jiǎn
yóu jiǎn
jì jiǎn
xùn jiǎn
dū jiǎn
tōng jiǎn
jìn jiǎn
yào jiǎn
shī jiǎn
yù jiǎn
xián jiǎn
sān jiǎn
cāo jiǎn
jiān jiǎn
liàng jiǎn
yán jiǎn
gōu jiǎn
ān jiǎn
chá jiǎn
qīng jiǎn
zǎn jiǎn
hù jiǎn
shí jiǎn
kē jiǎn
bù jiǎn
hàn jiǎn
jīn jiǎn
dàng jiǎn
cháng jiǎn
dòu jiǎn
zhuī jiǎn
shí jiǎn
xún jiǎn
tiāo jiǎn
chē jiǎn
lǐ jiǎn
chōu jiǎn
sōu jiǎn
kuò jiǎn
dài jiǎn
kǎo jiǎn
yáo jiǎn
àn jiǎn
lín jiǎn
zhì jiǎn
hūn jiǎn
yí jiǎn
tàn jiǎn
guī jiǎn
sàng jiǎn
fēng jiǎn
mì jiǎn
wú jiǎn
lán jiǎn
jī jiǎn
bái jiǎn
jié jiǎn
jū jiǎn
yá jiǎn
fēng jiǎn
sù jiǎn
jù jiǎn
chāo jiǎn
xī jiǎn
xiū jiǎn
xíng jiǎn
tuī jiǎn
yá jiǎn
⒈ 巡视。
引《魏书·张彝传》:“每东西驰使有所巡检, 彝恒充其选。”
唐白居易《钱唐湖石记》:“其石函、南筧、并诸小筧闥,非浇田时,并须封闭筑塞,数令巡检。”
亦指巡视检查。 张周《步履艰难的中国》第五章:“在这次扫黄中, 北京出动2000人次,巡检了168次书摊。”
⒉ 官署名巡检司,官名巡检使,省称巡检。始于五代后唐庄宗。宋时于京师府界东西两路,各置都同巡检二人,京城四门巡检各一人。又于沿边、沿江、沿海置巡检司。掌训练甲兵,巡逻州邑,职权颇重,后受所在县令节制。 明清时,凡镇市、关隘要害处俱设巡检司,归县令管辖。参阅《文献通考·职官十三》、 清顾炎武《日知录·乡亭之职》。
巡查检视。
巡xún(1)(动)往来视察;巡查:~视|~查|~航|~诊。(2)(量)遍(用于给全座斟酒):酒过三~。
检读音:jiǎn检jiǎn(1)(动)查:~验|~阅|~字表。(2)(动)约束;检点:行为不~|言语失~。(3)同“捡”。(4)(Jiǎn)姓。