shí jú
shí niú
shí jī
shí jì
shí lǜ
shí lǚ
shí shí
shí zhǔn
shí zhuó
shí wēi
shí dào
shí lüè
shí jǐ
shí bié
shí rén
shí xìng
shí jiǎn
shí xiū
shí chuān
shí dá
shí chá
shí tú
shí yè
shí kǎo
shí miè
shí huò
shí běn
shí qiào
zhì niàn
shí dù
shí pò
shí biàn
shí wù
shí rèn
shí miǎn
shí liàng
shí yuǎn
shí miàn
shí jùn
shí yǒu
shí cái
shí zhī
shí biàn
shí jīng
shí yì
shí shì
shí cái
shí dīng
shí lǐ
shí lì
shí kū
shí qì
shí xiàng
shí dé
shí yùn
shí zhēn
shí bá
shí zhào
shí jiě
shí jǔ
shí jiàn
shí biàn
shí xué
shí jiè
shí duàn
fān jiǎn
jì jiǎn
xún jiǎn
jù jiǎn
chéng jiǎn
shéng jiǎn
míng jiǎn
xián jiǎn
bái jiǎn
huó jiǎn
jī jiǎn
shāng jiǎn
shī jiǎn
shè jiǎn
lán jiǎn
zhào jiǎn
diǎn jiǎn
fù jiǎn
dàng jiǎn
dài jiǎn
fāng jiǎn
jīn jiǎn
gé jiǎn
shí jiǎn
yù jiǎn
biāo jiǎn
zhì jiǎn
jìn jiǎn
yú jiǎn
jī jiǎn
sōu jiǎn
zǎn jiǎn
fēng jiǎn
kǎo jiǎn
sù jiǎn
yóu jiǎn
jiū jiǎn
chá jiǎn
hù jiǎn
yá jiǎn
àn jiǎn
yáo jiǎn
shōu jiǎn
xún jiǎn
fáng jiǎn
sòng jiǎn
mǎi jiǎn
pī jiǎn
yào jiǎn
xián jiǎn
xún jiǎn
tōng jiǎn
cāo jiǎn
yí jiǎn
kē jiǎn
liào jiǎn
tuī jiǎn
tiáo jiǎn
guāi jiǎn
jū jiǎn
guó jiǎn
ān jiǎn
yìn jiǎn
xùn jiǎn
shù jiǎn
hàn jiǎn
qīng jiǎn
cān jiǎn
gōu jiǎn
píng jiǎn
hūn jiǎn
wú jiǎn
guī jiǎn
guān jiǎn
yán jiǎn
lǐ jiǎn
sān jiǎn
àn jiǎn
shèn jiǎn
shī jiǎn
xiǎo jiǎn
xíng jiǎn
chāo jiǎn
chōu jiǎn
tàn jiǎn
xī jiǎn
tiāo jiǎn
xiáng jiǎn
kuò jiǎn
sàng jiǎn
gōu jiǎn
shí jiǎn
biān jiǎn
mì jiǎn
fēng jiǎn
xì jiǎn
dū jiǎn
jiān jiǎn
yá jiǎn
chē jiǎn
lín jiǎn
liàng jiǎn
zhuī jiǎn
cháng jiǎn
dòu jiǎn
jié jiǎn
xiū jiǎn
bù jiǎn
⒈ 识见和节操。 《三国志·魏志·满宠传》“子伟嗣。
引伟以格度知名,官至衞尉” 裴松之注引晋荀绰《冀州记》:“奋(伟姪)性清平,有识检。”
1. 知道,认得,能辨别:识辨。识破。识相(xiàng )。识途老马。
2. 所知道的道理:知识。常识。
3. 辨别是非的能力:见识。远见卓识。
检读音:jiǎn检jiǎn(1)(动)查:~验|~阅|~字表。(2)(动)约束;检点:行为不~|言语失~。(3)同“捡”。(4)(Jiǎn)姓。