巡风


巡风的组词


巡徼

xún jiào

巡驾

xún jià

巡逻

xún luó

巡演

xún yǎn

巡昼

xún zhòu

巡院

xún yuàn

巡社

xún shè

巡逴

xún chuō

巡回

xún huí

巡耕

xún gēng

巡迣

xún zhì

巡幸

xún xìng

巡禁

xún jìn

巡查

xún chá

巡视

xún shì

巡防

xún fáng

巡句

xún jù

巡梭

xún suō

巡酒

xún jiǔ

巡覈

xún hé

巡门

xún mén

巡禅

xún chán

巡工

xún gōng

巡杯

xún bēi

巡抚

xún fǔ

巡环

xún huán

巡护

xún hù

巡巡

xún xún

巡觑

xún qù

巡岳

xún yuè

巡遁

xún dùn

巡船

xún chuán

巡缉

xún jī

巡哨

xún shào

巡街

xún jiē

巡对

xún duì

巡诊

xún zhěn

巡察

xún chá

巡理

xún lǐ

巡更

xún gēng

巡茶

xún chá

巡坊

xún fāng

巡游

xún yóu

巡掉

xún diào

巡核

xún hé

巡覆

xún fù

巡塘

xún táng

巡展

xún zhǎn

巡匄

xún gài

巡陈

xún chén

巡儆

xún jǐng

巡功

xún gōng

巡航

xún háng

巡使

xún shǐ

巡检

xún jiǎn

巡循

xún xún

巡鹾

xún cuó

巡戈

xún gē

巡檐

xún yán

巡警

xún jǐng

巡访

xún fǎng

巡场

xún chǎng

巡督

xún dū

巡遶

xún rǎo

巡看

xún kàn

巡守

xún shǒu

巡风

xún fēng

巡役

xún yì

巡兵

xún bīng

巡按

xún àn

巡睃

xún suō

巡迾

xún liè

巡商

xún shāng

巡捕

xún bǔ


阴风

yīn fēng

光风

guāng fēng

遭风

zāo fēng

陋风

lòu fēng

柳风

liǔ fēng

学风

xué fēng

英风

yīng fēng

郑风

zhèng fēng

孤风

gū fēng

杨风

yáng fēng

扬风

yáng fēng

列风

liè fēng

餐风

cān fēng

谷风

gǔ fēng

刮风

guā fēng

乡风

xiāng fēng

上风

shàng fēng

整风

zhěng fēng

撩风

liáo fēng

松风

sōng fēng

观风

guān fēng

无风

wú fēng

革风

gé fēng

嘲风

cháo fēng

文风

wén fēng

嫩风

nèn fēng

寒风

hán fēng

冲风

chōng fēng

邙风

máng fēng

承风

chéng fēng

省风

shěng fēng

鼻风

bí fēng

德风

dé fēng

候风

hòu fēng

馋风

chán fēng

严风

yán fēng

仙风

xiān fēng

积风

jī fēng

倒风

dào fēng

游风

yóu fēng

世风

shì fēng

还风

hái fēng

凌风

líng fēng

热风

rè fēng

可风

kě fēng

土风

tǔ fēng

避风

bì fēng

道风

dào fēng

霜风

shuāng fēng

狂风

kuáng fēng

赑风

bì fēng

嘶风

sī fēng

戕风

qiāng fēng

眇风

miǎo fēng

古风

gǔ fēng

贻风

yí fēng

驱风

qū fēng

淩风

líng fēng

刚风

gāng fēng

劲风

jìng fēng

喉风

hóu fēng

透风

tòu fēng

暴风

bào fēng

干风

gān fēng

赌风

dǔ fēng

厉风

lì fēng

变风

biàn fēng

感风

gǎn fēng

梅风

méi fēng

守风

shǒu fēng

杀风

shā fēng

徂风

cú fēng

祭风

jì fēng

盗风

dào fēng

瞭风

liǎo fēng

撒风

sā fēng

希风

xī fēng

偃风

yǎn fēng

欧风

ōu fēng

斤风

jīn fēng

盲风

máng fēng

作风

zuò fēng

憎风

zēng fēng

侈风

chǐ fēng

扇风

shān fēng

吸风

xī fēng

遐风

xiá fēng

樵风

qiáo fēng

汤风

tāng fēng

韩风

hán fēng

协风

xié fēng

陆风

lù fēng

韶风

sháo fēng

筠风

yún fēng

腥风

xīng fēng

攒风

zǎn fēng

灵风

líng fēng

球风

qiú fēng

台风

tái fēng

祥风

xiáng fēng

蹑风

niè fēng

雷风

léi fēng

鹰风

yīng fēng

洋风

yáng fēng

秋风

qiū fēng

颩风

biāo fēng

疾风

jí fēng

癞风

lài fēng

尖风

jiān fēng

接风

jiē fēng

迵风

dòng fēng

云风

yún fēng

魔风

mó fēng

先风

xiān fēng

逆风

nì fēng

心风

xīn fēng

暖风

nuǎn fēng

托风

tuō fēng

软风

ruǎn fēng

捽风

zuó fēng

孽风

niè fēng

遗风

yí fēng

民风

mín fēng

习风

xí fēng

和风

hé fēng

淫风

yín fēng

鲜风

xiān fēng

定风

dìng fēng

恶风

è fēng

惠风

huì fēng

培风

péi fēng

泽风

zé fēng

滔风

tāo fēng

冻风

dòng fēng

哀风

āi fēng

麻风

má fēng

迅风

xùn fēng

迁风

qiān fēng

乘风

chéng fēng

阆风

láng fēng

三风

sān fēng

飔风

sī fēng

温风

wēn fēng

怀风

huái fēng

义风

yì fēng

弱风

ruò fēng

神风

shén fēng

仁风

rén fēng

邪风

xié fēng

凄风

qī fēng

捕风

bǔ fēng

陵风

líng fēng

随风

suí fēng

讹风

é fēng

装风

zhuāng fēng

时风

shí fēng

抱风

bào fēng

王风

wáng fēng

殊风

shū fēng

雁风

yàn fēng

顶风

dǐng fēng

五风

wǔ fēng

歌风

gē fēng

拜风

bài fēng

昌风

chāng fēng

轻风

qīng fēng

暄风

xuān fēng

廉风

lián fēng

赤风

chì fēng

青风

qīng fēng

伤风

shāng fēng

口风

kǒu fēng

暗风

àn fēng

浇风

jiāo fēng

媮风

tōu fēng

柔风

róu fēng

纯风

chún fēng

威风

wēi fēng

漏风

lòu fēng

黄风

huáng fēng

门风

mén fēng

被风

bèi fēng

贞风

zhēn fēng

提风

tí fēng

急风

jí fēng

生风

shēng fēng

强风

qiáng fēng

行风

xíng fēng

捆风

kǔn fēng

煖风

nuǎn fēng

周风

zhōu fēng

乱风

luàn fēng

了风

le fēng

刀风

dāo fēng

胡风

hú fēng

家风

jiā fēng

肝风

gān fēng

国风

guó fēng

恺风

kǎi fēng

酸风

suān fēng

疠风

lì fēng

偷风

tōu fēng

蜃风

shèn fēng

雄风

xióng fēng

徽风

huī fēng

露风

lòu fēng

癜风

diàn fēng

旁风

páng fēng

鹏风

péng fēng

逞风

chěng fēng

湿风

shī fēng

幼风

yòu fēng

高风

gāo fēng

趣风

qù fēng

鍊风

liàn fēng

愈风

yù fēng

东风

dōng fēng

抟风

tuán fēng

泼风

pō fēng

豳风

bīn fēng

看风

kàn fēng

俊风

jùn fēng

华风

huá fēng

调风

tiáo fēng

关风

guān fēng

知风

zhī fēng

向风

xiàng fēng

晨风

chén fēng

美风

měi fēng

晞风

xī fēng

诗风

shī fēng

肠风

cháng fēng

画风

huà fēng

鼓风

gǔ fēng

屏风

píng fēng

荡风

dàng fēng

森风

sēn fēng

常风

cháng fēng

真风

zhēn fēng

成风

chéng fēng

菄风

dōng fēng

大风

dà fēng

炎风

yán fēng

焚风

fén fēng

终风

zhōng fēng

微风

wēi fēng

采风

cǎi fēng

冷风

lěng fēng

飙风

biāo fēng

雪风

xuě fēng

霉风

méi fēng

防风

fáng fēng

溯风

sù fēng

撮风

cuō fēng

烈风

liè fēng

惊风

jīng fēng

正风

zhèng fēng

耳风

ěr feng

幈风

píng fēng

人风

rén fēng

扶风

fú fēng

顔风

yán fēng

西风

xī fēng

左风

zuǒ fēng

海风

hǎi fēng

偏风

piān fēng

鞴风

bèi fēng

病风

bìng fēng

颠风

diān fēng

八风

bā fēng

冽风

liè fēng

雌风

cí fēng

迷风

mí fēng

化风

huà fēng

信风

xìn fēng

重风

zhòng fēng

颽风

kǎi fēng

便风

biàn fēng

凯风

kǎi fēng

新风

xīn fēng

曙风

shǔ fēng

迟风

chí fēng

分风

fèn fēng

阵风

zhèn fēng

椒风

jiāo fēng

薰风

xūn fēng

头风

tóu fēng

歪风

wāi fēng

阊风

chāng fēng

跌风

diē fēng

纠风

jiū fēng

排风

pái fēng

凶风

xiōng fēng

背风

bèi fēng

啸风

xiào fēng

食风

shí fēng

长风

zhǎng fēng

从风

cóng fēng

翾风

xuān fēng

搧风

shān fēng

上一组词:巡缉
下一组词:循抚

更多巡的组词

巡风的意思


词语解释:

巡风xúnfēng

(1) 来回侦望监视

例你就说他行刺,你巡风特意前来泄机。——《小五义》英keep watch

引证解释:

⒈ 谓帝王巡行天下以察民风世情。

引南朝梁江淹《齐太祖高皇帝诔》:“无觖巡风,寧竢辨诗。”
胡之骥注:“郑玄註《毛诗谱》曰:‘ 武王伐紂,定天下,巡狩述职,陈诸国之诗,以观民之风。’”

⒉ 来往守望,观察动静。

引《金瓶梅词话》第九九回:“二人昼夜内外巡风,不在话下。”
《绿野仙踪》第七四回:“到了塘西,便被倭寇巡风人拿住。”
王愿坚《后代》:“哥上山以后,我就顶了哥的那事:有事送送信,秘密开会时通知人巡风。”

⒊ 谓在集会上巡行兜风,以夸示风采。参见“巡风会”。

引顾禄《清嘉录·山塘看会》引蔡云《吴歈》:“却爱巡风小儿女,绣衣花帽骋驊騮。”

国语词典:

在外来回侦伺。

网络解释:

巡风

1. 谓帝王巡行天下以察民风世情。2. 来往守望,观察动静。3. 谓在集会上巡行兜风,以夸示风采。
更多风的组词

巡风详细解释


读音:xún

巡xún(1)(动)往来视察;巡查:~视|~查|~航|~诊。(2)(量)遍(用于给全座斟酒):酒过三~。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025