yōng wéi
yōng mén
yōng zhǒng
yōng shuǐ
yōng què
yōng fáng
yōng gé
yōng bī
yōng yì
yōng jǔ
yōng náng
yōng ǎi
yōng lí
yōng dǐ
yōng fǒu
yōng gé
yōng ài
yōng bī
yōng jūn
yōng zhǎng
yōng yǎng
yōng è
yōng bì
yōng zhì
yōng jī
yōng bì
yōng chéng
yōng jué
yōng péi
yōng tǔ
yōng jié
jī bì
mèi bì
gù bì
yǎn bì
qiǎn bì
zhāng bì
yōng bì
sōu bì
huì bì
fán bì
fān bì
guàn bì
fá bì
yīn bì
bèi bì
kuò bì
gé bì
zhàng bì
yǐn bì
qiān bì
bìng bì
biān bì
měng bì
fēng bì
wèi bì
qǔ bì
huò bì
liù bì
hūn bì
yōng bì
hàn bì
yōu bì
yōng bì
fān bì
mí bì
gù bì
sāi bì
diāo bì
jū bì
yáng bì
yīn bì
kūn bì
àn bì
pú bì
xíng bì
héng bì
fù bì
dù bì
chán bì
píng bì
hàn bì
kuī bì
wěi bì
àn bì
gāi bì
nán bì
shàn bì
máo bì
wán bì
qīn bì
guó bì
wěi bì
yōng bì
yóu bì
zhàng bì
méng bì
kuáng bì
hàn bì
zì bì
wū bì
xī bì
yū bì
yìng bì
yì bì
tōng bì
zhái bì
màn bì
fáng bì
gé bì
xùn bì
chān bì
qī bì
piān bì
gōu bì
yǎn bì
yì bì
yǐng bì
chán bì
zhē bì
méng bì
xiàn bì
gū bì
bǐ bì
壅蔽yōngbì
(1) 隔绝蒙蔽。多指用不正当手段有意隔绝别人的视听,使人不明真相
英hoodwink;deceive⒈ 遮蔽;阻塞。
引《管子·任法》:“夫私者,壅蔽失位之道也。”
《楚辞·九辩》:“卒壅蔽此浮云兮,下暗漠而无光。”
《汉书·刘向传》:“二世委任赵高,专权自恣,壅蔽大臣,终有阎乐、望夷之祸, 秦遂以亡。”
《晋书·天文志上》:“屏,所以壅蔽帝庭也。”
《朱子语类》卷二十:“正如疏导沟渠,初为物所壅蔽,才疏导得通,则水自流行。”
《明史·杨鹤传》:“顷者,爱女被躪於宫奴,馆甥受挞於朝市,叩閽不闻,上书不达,壅蔽极矣。”
隔绝、遮蔽。
壅yōng(1)(动)(本义)阻塞:~塞|~蔽。(2)(动)把土或肥料培在植物根上:~土|~肥。
蔽读音:bì蔽bì(1)(动)遮盖:遮~|掩~|隐~。(2)(动)概括:一言以~之。