yōng è
yōng péi
yōng shuǐ
yōng yì
yōng chéng
yōng jué
yōng tǔ
yōng bī
yōng fǒu
yōng ǎi
yōng bī
yōng bì
yōng wéi
yōng jūn
yōng lí
yōng náng
yōng què
yōng zhǎng
yōng jī
yōng ài
yōng gé
yōng gé
yōng zhì
yōng fáng
yōng jǔ
yōng mén
yōng bì
yōng yǎng
yōng jié
yōng zhǒng
yōng dǐ
qián què
duó què
jùn què
bié què
qiān què
cuàn què
tuì què
lí què
qiē què
fù què
tuī què
fān què
jiǎn què
kōng què
shě què
tuō què
lěng què
yǒu què
gōu què
liǎo què
diāo què
pàn què
qiān què
xiǎo què
yí què
niù què
qiǎn què
pò què
piě què
mí què
rǎng què
dì què
shī què
jù què
bài què
qián què
hòu què
wǎng què
wàng què
shěng què
yōng què
bìn què
yán què
miǎn què
chǎn què
pī què
chú què
nèi què
huí què
miè què
fàng què
xié què
suō què
diū què
pāo què
pàn què
mǐn què
něi què
yí què
yǐn què
⒈ 谓言路阻塞,贤人却步。
引《吕氏春秋·去宥》:“故细人之言,不可不察也。且数怒人主,以为姦人除路;姦路已除,而恶壅却,岂不难哉?”
壅yōng(1)(动)(本义)阻塞:~塞|~蔽。(2)(动)把土或肥料培在植物根上:~土|~肥。
却读音:què却què(1)(动)后退:退~|~步。(2)(动)使退却:~敌。(3)(动)推辞;拒绝:推~|~之不恭。(4)(动)去;掉:冷~|忘~。(副)表示转折;比“倒、可”的语气略轻:冷~|忘~。(副)表示转折;比“倒、可”的语气略轻