duǒ miǎn
qǐn miǎn
huò miǎn
quán miǎn
kòng miǎn
tí miǎn
qū miǎn
yǐ miǎn
tíng miǎn
tuō miǎn
shǒu miǎn
yōu miǎn
bà miǎn
chú miǎn
huì miǎn
bài miǎn
zì miǎn
kuān miǎn
jiàng miǎn
cí miǎn
xuē miǎn
cè miǎn
jiě miǎn
ēn miǎn
guī miǎn
gǒu miǎn
fàng miǎn
yòu miǎn
nán miǎn
wán miǎn
cā miǎn
hù miǎn
tè miǎn
zé miǎn
bìng miǎn
chè miǎn
jí miǎn
duǒ miǎn
cè miǎn
kāi miǎn
mài miǎn
xī miǎn
wèi miǎn
huò miǎn
sī miǎn
bù miǎn
gào miǎn
mǐn miǎn
qiē miǎn
jiǎn miǎn
chù miǎn
zuò miǎn
gé miǎn
chì miǎn
xuě miǎn
juān miǎn
yǐ miǎn
tǎn miǎn
tuì miǎn
ráo miǎn
fù miǎn
juān miǎn
fèi miǎn
xìng miǎn
dùn miǎn
bì miǎn
shè miǎn
huì miǎn
cái miǎn
mǎi miǎn
tōu miǎn
dān miǎn
shù miǎn
⒈ 躲避,避免。 宋庄季裕《鸡肋编》卷下:“法心觉了无一物。
引赵州和尚道‘放得下时都没事’。若放不下,寃债到来何由嚲免?”
⒉ 軃免:躲免;逃避。軃,用同“躲”。
引元无名氏《小孙屠》戏文第十一出:“这场罪愆,怎么軃免?”
元无名氏《小孙屠》戏文第十一出:“拷打更拼扒,如今怎生軃免?”