shè zǎi
jūn zǎi
shàn zǎi
qīng zǎi
quán zǎi
huái zǎi
xī zǎi
zhēn zǎi
kuī zǎi
cāo zǎi
ōu zǎi
yì zǎi
sàng zǎi
zhǒng zǎi
zhù zǎi
dēng zǎi
chǔ zǎi
héng zǎi
dōng zǎi
huán zǎi
gōng zǎi
xián zǎi
liáo zǎi
tài zǎi
gōng zǎi
bù zǎi
tái zǎi
fǔ zǎi
bāng zǎi
mù zǎi
chén zǎi
guān zǎi
kuí zǎi
jiàng zǎi
pēng zǎi
liáng zǎi
chú zǎi
pào zǎi
mào zǎi
shí zǎi
páo zǎi
ái zǎi
zhǔ zǎi
⒈ 周官名。为六卿之首,亦称太宰。
引《书·周官》:“冢宰掌邦治,统百官,均四海。”
孔传:“天官卿称太宰,主国政治,统理百官,均平四海之内。”
《诗·大雅·云汉》:“鞫哉庶正,疚哉冢宰。”
朱熹集传:“冢宰,又众长之长也。”
⒉ 称吏部尚书为冢宰。
引《明史·职官志一》:“﹝吏部﹞尚书掌天下官吏选授、封勋、考课之政令,以甄别人才,赞天子治。盖古冢宰之职,视五部为特重。”
清侯方域《太常公家传》:“攀龙后为都御史,言之冢宰赵南星,即家起公为太僕卿。”
职官名。周制,为百官之长,六卿之首。