chú shàn
chú xià
chú zǎi
chú zhēn
chú zhuàn
chú yì
chú yì
chú jiān
chú niáng
chú lǐn
chú lù
chú lì
chú jù
chú chuán
chú fáng
chú chuán
chú bīng
chú zi
chú hù
chú jùn
chú sī
chú shà
chú rén
chú cāng
chú zhàng
chú shī
chú chē
chú shà
chú xī
chú diàn
quán zǎi
jūn zǎi
qīng zǎi
pào zǎi
ái zǎi
gōng zǎi
huán zǎi
cāo zǎi
mào zǎi
jiàng zǎi
mù zǎi
zhǒng zǎi
dēng zǎi
héng zǎi
bāng zǎi
bù zǎi
tái zǎi
tài zǎi
chú zǎi
guān zǎi
zhǔ zǎi
sàng zǎi
liáo zǎi
huái zǎi
dōng zǎi
kuí zǎi
shí zǎi
gōng zǎi
yì zǎi
pēng zǎi
xián zǎi
zhēn zǎi
chǔ zǎi
shè zǎi
liáng zǎi
ōu zǎi
kuī zǎi
shàn zǎi
chén zǎi
xī zǎi
fǔ zǎi
páo zǎi
zhù zǎi
⒈ 掌管膳食之小吏。
引《三国志·魏志·王粲传》“自潁川邯郸淳” 裴松之注引三国魏鱼豢《魏略》:“乃命厨宰,酒炙交至,坐席默然,无与伉者。”
《新唐书·韩思彦传》:“益州高貲兄弟相讼,累年不决, 思彦敕厨宰饮以乳。”
1.厨房,专用于做饭菜的地方。
2.指烹调工作或从事烹调工作的人:掌~。名~。
宰读音:zǎi宰zǎi(1)(动)主管;主持。(2)(名)古代官名。宰zǎi(动)杀(牲畜、家畜等)。