lián tái
lián mǐ
lián chuán
lián cài
lián sāi
lián zǐ
lián zhǎo
lián yuè
lián zhú
lián huā
lián zhōu
lián liǎn
lián jǐng
lián chóu
lián jiè
lián peng
lián fáng
lián mù
lián gēn
lián bàn
lián chí
lián zuò
lián chàng
lián wù
lián bù
lián gōng
lián jīng
lián zhǎng
lián ǒu
lián lòu
lián tóng
lián kān
lián xīn
lián dì
lián shí
lián huá
lián xiàng
lián jìng
lián jù
lián yǔ
lián de
lián fǔ
lián shè
lián nǚ
lián bāng
lián è
lián ròu
lián gōu
xìng liǎn
guài liǎn
huí liǎn
pí liǎn
liǎng liǎn
huā liǎn
chěng liǎn
shào liǎn
fān liǎn
tiē liǎn
sā liǎn
zuǐ liǎn
xián liǎn
mài liǎn
màn liǎn
pī liǎn
biàn liǎn
mǎi liǎn
jiǔ liǎn
shēng liǎn
lǘ liǎn
bīng liǎn
lián liǎn
bái liǎn
dé liǎn
lòu liǎn
shuāng liǎn
méi liǎn
chì liǎn
xié liǎn
shèng liǎn
mǒ liǎn
bǎn liǎn
má liǎn
jiǎo liǎn
shàng liǎn
zhū liǎn
hēi liǎn
qiào liǎn
méi liǎn
guì liǎn
hán liǎn
zuò liǎn
suān liǎn
lǎo liǎn
kǔ liǎn
sǎo liǎn
guǐ liǎn
bǐng liǎn
yíng liǎn
yào liǎn
tǎo liǎn
chōng liǎn
zuǐ liǎn
pò liǎn
diū liǎn
yǒu liǎn
zhēng liǎn
wú liǎn
shàn liǎn
yù liǎn
bāi liǎn
xiá liǎn
mǎ liǎn
gěi liǎn
xiào liǎn
hòu liǎn
yǎng liǎn
mén liǎn
kū liǎn
kāi liǎn
huáng liǎn
liǔ liǎn
xuè liǎn
tán liǎn
táo liǎn
jiǎng liǎn
cā liǎn
è liǎn
máo liǎn
dǎ liǎn
rè liǎn
chǎng liǎn
guā liǎn
hǎo liǎn
pāo liǎn
fěn liǎn
diū liǎn
gù liǎn
hóng liǎn
shāng liǎn
shuì liǎn
fǎn liǎn
tóu liǎn
běng liǎn
dān liǎn
lèi liǎn
⒈ 美如荷花的脸。形容貌美。
引隋薛道衡《昭君辞》:“自知莲脸歇,羞看菱镜明。”
唐李华《咏史》之十:“电影开莲脸,雷声飞蕙心。”
元王实甫《西厢记》第二本第一折:“道你眉黛青顰,莲脸生春。”
莲lián(名)草木植物;坐在浅水中;花淡红或白色。地下茎叫藕;种子叫莲子;都可以吃。也叫荷、芙蓉、芙蕖(qú)。
脸读音:liǎn1.头的前部,从额到下巴:圆~。洗~。
2.(~儿)某些物体的前部:门~儿。鞋~儿。
3.情面;面子:丢~。不要~。
4.(~儿)脸上的表情:笑~儿。把~一变。