lù zhū
lù shù
lù xiè
lù tái
lù miǎn
lù zhù
lù gào
lù rì
lù hè
lù shēn
lù mò
lù qíng
lù hú
lù cǎo
lū shuǐ
lù jié
lù hé
lù fù
lù mǎo
lù wǎng
lù bào
lù tǎn
lù jū
lù yǐn
lù wǎng
lù sā
lù kē
lù dùn
lù huì
lù jiǎo
lù cì
lù jīn
lù dì
lù pāi
lù ráo
lù yá
lù mù
lù dī
lù mián
lòu fù
lù zòu
lù shū
lù jǐng
lù zhòu
lòu miàn
lù qǐn
lù tǔ
lù mù
lù qín
lù héng
lù chuáng
lù pán
lù è
lù tán
lù quǎn
lù diǎn
lù xiāng
lù qióng
lù gǔ
lù yī
lòu miáo
lù chǔ
lòu fēng
lù pǔ
lù yǐng
lù xíng
lù mén
lù kuí
lù bù
lù guāng
lù xiàn
lù huā
lù bǎn
lù xiǎn
lòu chǒu
lòu bái
lù cán
lù táng
lù tíng
lù chén
lù diàn
lù gài
lù xī
lù sù
lù jī
lù hóng
lù jiàn
lù qì
lù yǔ
lù biǎo
lù diàn
lù diǎn
lù dì
lù jiǔ
lù xǔ
lù lì
lù hán
lù chē
lòu xiàn
lòu liǎn
lù zhàn
lù xiè
lù zhòng
lòu tóu
lù xiǎo
lù chǐ
lù yíng
lù fáng
lù jǐn
lòu xiàng
lù péng
lù duǒ
lù zì
lù suǒ
lù yǎn
lù tiān
lù bǎn
lù hè
lù qì
sā liǎn
chì liǎn
lòu liǎn
xiá liǎn
shāng liǎn
lián liǎn
rè liǎn
biàn liǎn
zhū liǎn
mài liǎn
zuǐ liǎn
dǎ liǎn
guài liǎn
màn liǎn
è liǎn
zuǐ liǎn
jiǔ liǎn
xiào liǎn
liǔ liǎn
huí liǎn
kǔ liǎn
jiǎng liǎn
jiǎo liǎn
diū liǎn
kāi liǎn
mǎi liǎn
pò liǎn
bái liǎn
suān liǎn
guā liǎn
hóng liǎn
diū liǎn
xián liǎn
zhēng liǎn
hǎo liǎn
mǒ liǎn
yíng liǎn
bīng liǎn
dān liǎn
fěn liǎn
xìng liǎn
méi liǎn
táo liǎn
pāo liǎn
yǎng liǎn
tiē liǎn
gěi liǎn
shuì liǎn
sǎo liǎn
wú liǎn
bǐng liǎn
lǎo liǎn
hán liǎn
shēng liǎn
tóu liǎn
chōng liǎn
zuò liǎn
máo liǎn
xuè liǎn
shàn liǎn
liǎng liǎn
fǎn liǎn
shuāng liǎn
yǒu liǎn
bǎn liǎn
guì liǎn
shàng liǎn
tán liǎn
hòu liǎn
lǘ liǎn
hēi liǎn
dé liǎn
mén liǎn
běng liǎn
qiào liǎn
mǎ liǎn
tǎo liǎn
chǎng liǎn
lèi liǎn
shèng liǎn
cā liǎn
xié liǎn
shào liǎn
pí liǎn
huáng liǎn
gù liǎn
yù liǎn
guǐ liǎn
méi liǎn
bāi liǎn
yào liǎn
kū liǎn
má liǎn
chěng liǎn
fān liǎn
pī liǎn
huā liǎn
hAo86.露脸lòuliǎn
(1) 指因取得成绩而获得荣誉或受到赞扬,脸上有光彩
例他这件事做得很露脸英look good as a result of receiving honor or praise⒈ 如露般莹润的面孔。
引唐李贺《河南府试十二月乐辞·正月》:“锦牀晓卧玉肌冷,露脸未开对朝暝。”
宋叶梦得《浣溪沙》词:“睡粉轻消露脸新,醉红初破玉肌匀。”
《二十年目睹之怪现状》第三四回:“我不知是甚么事,所以不敢叫他露脸。”
茅盾《子夜》十六:“好汉不吃眼前亏,你这时不能露脸。”
⒉ (露lòu)犹露面。
引《官场现形记》第五七回:“这个手諭贴了出来,就有些妒忌那位知府的,又有些当场拿人的,各人有各人的主意,有的是洩愤,有的想露脸。”
叶圣陶《四三集·招魂》:“其中有好几个人是常常在报上露脸的。”
⒊ (露lòu)比喻显示才能。
引鲁迅《且介亭杂文·说“面子”》:“这‘脸’有一条界线……但倘使做了超出这线以上的事,就‘有面子’,或曰‘露脸’。”
萧红《生死场》十三:“革命就不怕死,那是露脸的死啊。”
蒋子龙《赤橙黄绿青蓝紫》二:“老田,你今天扮的这个角色可不够露脸。”
⒋ (露lòu)指因获得荣誉或受到赞扬、脸上有光彩。
露出脸庞。
如:「他对警察说:『刚才布幕后面有人露脸,好像就是你们要抓的小偷。』」
指因获得荣誉或受到赞扬,脸上有光彩:干出点儿名堂来,也露露脸。
如露般莹润的面孔。
唐 李贺 《河南府试十二月乐辞·正月》:“锦牀晓卧玉肌冷,露脸未开对朝暝。” 宋 叶梦得 《浣溪沙》词:“睡粉轻消露脸新,醉红初破玉肌匀。”《二十年目睹之怪现状》第三四回:“我不知是甚么事,所以不敢叫他露脸。” 茅盾 《子夜》十六:“好汉不吃眼前亏,你这时不能露脸。”
1. 用于一些口语词语,如“露怯”、“露马脚”。
脸读音:liǎn1.头的前部,从额到下巴:圆~。洗~。
2.(~儿)某些物体的前部:门~儿。鞋~儿。
3.情面;面子:丢~。不要~。
4.(~儿)脸上的表情:笑~儿。把~一变。