lián bù
lián chóu
lián gōu
lián nǚ
lián bàn
lián jìng
lián huā
lián de
lián wù
lián yuè
lián zǐ
lián zhú
lián chàng
lián shí
lián jǐng
lián jiè
lián kān
lián cài
lián mǐ
lián yǔ
lián fǔ
lián zhǎo
lián chuán
lián zuò
lián zhǎng
lián chí
lián xiàng
lián jīng
lián sāi
lián jù
lián dì
lián tái
lián zhōu
lián bāng
lián mù
lián huá
lián liǎn
lián gōng
lián peng
lián xīn
lián gēn
lián lòu
lián ròu
lián ǒu
lián shè
lián fáng
lián tóng
lián è
zhǔ zhǎng
zhí zhǎng
mǎ zhǎng
dié zhǎng
mó zhǎng
zhǐ zhǎng
gǔ zhǎng
fǎn zhǎng
dú zhǎng
qiān zhǎng
dié zhǎng
duì zhǎng
pāi zhǎng
quán zhǎng
lián zhǎng
fān zhǎng
fǔ zhǎng
xié zhǎng
zhǐ zhǎng
fǔ zhǎng
gū zhǎng
xiān zhǎng
tōng zhǎng
zhí zhǎng
shǒu zhǎng
guà zhǎng
tiě zhǎng
bǎ zhǎng
gǔ zhǎng
fēn zhǎng
fān zhǎng
fǎn zhǎng
zhī zhǎng
cuì zhǎng
jiāo zhǎng
dǐ zhǎng
jù zhǎng
hé zhǎng
diǎn zhǎng
jiǎo zhǎng
jī zhǎng
ní zhǎng
shì zhǎng
líng zhǎng
yā zhǎng
guǐ zhǎng
fù zhǎng
dǐ zhǎng
tuò zhǎng
yāng zhǎng
é zhǎng
méi zhǎng
jù zhǎng
biàn zhǎng
bā zhang
pí zhǎng
⒈ 华山中峰莲花峰与东峰仙人掌的并称。
引唐周墀《酬李常侍景让奉诏祭岳见寄》诗:“莲掌月高珪币列,金天雨露鬼神陪。”
⒉ 手掌。
引元顾瑛杨维桢《书画舫联句》:“劝君更覆金莲掌,莫放春情似漆黏。”
明朱橚《元宫词》之三:“背番莲掌舞天魔,二八娇娃赛月娥。”
莲lián(名)草木植物;坐在浅水中;花淡红或白色。地下茎叫藕;种子叫莲子;都可以吃。也叫荷、芙蓉、芙蕖(qú)。
掌读音:zhǎng掌zhǎng(1)本义:(动)手心;手掌:(动)手心;手掌(2)(动)用手掌打:~嘴。(3)(动)掌管;掌握:~舵|~权。(4)(名)某些动物的脚掌:熊~|鸭~。(5)(名)马蹄铁。(6)(名)(~儿)钉或缝在鞋底前部、后部的皮子或橡胶:后~儿|钉一块~。(7)(动)〈方〉钉补鞋底:~鞋。(8)(Zhǎnɡ)姓。