cùn tiě
cùn zhá
cùn bì
cùn zī
cùn kǒu
cùn shé
cùn biāo
cùn huī
cùn chén
cùn bǐng
cùn bù
cùn mài
cùn xì
cùn zhǐ
cùn cùn
cùn yì
cùn tóu
cùn shàn
cùn tǔ
cùn jiǎn
cùn móu
cùn xún
cùn tián
cùn yīn
cùn guāng
cùn xīn
cùn rǎng
cùn bào
cùn gōng
cùn lǚ
cùn dù
cùn jìn
cùn chǎn
cùn zhì
cùn jìng
cùn chǐ
cùn chéng
cùn bǐng
cùn jié
cùn liè
cùn dì
cùn míng
cùn zhǎn
cùn guǐ
cùn bǔ
cùn bīng
cùn shí
cùn bái
cùn chǎn
cùn jué
cùn rèn
cùn shǎng
cùn dān
cùn qíng
cùn duàn
cùn zhōng
cùn kǎi
cùn hán
cùn chǔ
cùn jiān
cùn cháng
cùn lián
cùn lù
cùn cǎo
cùn jiè
cùn yán
cùn yuàn
cùn zhé
cùn xiào
cùn háo
cùn guǎn
cùn cháng
cùn lǐn
cùn yì
cùn shān
zhí chǐ
juǎn chǐ
jī chǐ
biǎo chǐ
cì chǐ
zhàng chǐ
xún chǐ
fāng chǐ
pí chǐ
jú chǐ
jiā chǐ
tóng chǐ
bǎo chǐ
dāo chǐ
zhòng chǐ
jiǎn chǐ
gāng chǐ
zhǐ chǐ
jìn chǐ
gōng chě
gé chǐ
pù chǐ
dù chǐ
xiàng chǐ
hé chǐ
guān chǐ
zhī chǐ
fǔ chǐ
guī chǐ
gōng chǐ
qū chǐ
shuǐ chǐ
qiān chǐ
jǔ chǐ
shǔ chǐ
zhōu chǐ
yā chǐ
shéng chǐ
lǜ chǐ
shū chǐ
wǎng chǐ
jiǎo chǐ
mǎ chǐ
guā chǐ
jiè chǐ
zú chǐ
huà chǐ
jú chǐ
gōu chǐ
fú chǐ
fù chǐ
jìng chǐ
qióng chǐ
bǎi chǐ
xùn chǐ
wǔ chǐ
zhòng chǐ
héng chǐ
zhèn chǐ
liù chǐ
tiě chǐ
kǎ chǐ
zhǐ chǐ
cùn chǐ
ruǎn chǐ
mǐ chǐ
suō chǐ
mù chǐ
qī chǐ
yī chǐ
zhé chǐ
sān chǐ
lún chǐ
diàn chǐ
yù chǐ
juàn chǐ
biāo chǐ
cái chǐ
jiè chǐ
shì chǐ
⒈ 泛指长短。
引《淮南子·氾论训》:“譬犹师旷之施瑟柱也,所推移上下者无寸尺之度,而靡不中音。”
⒉ 喻微小。
引宋苏轼《谢馆职启》:“欲办大事,务兼寸尺之长;将求多闻,故引涓埃之助。”
清袁枚《随园诗话》卷七:“洪稚存题某官《散賑图》云:君今所补非寸尺,不见遗黎活百千。”
寸cùn(1)(量)长度单位:一~。(2)(形)形容极短或极小:~步难行。(3)姓。
尺读音:chǐ,chě[ chǐ ]1. 中国市制长度单位(亦称“市尺”。一尺等于十寸。西汉时一尺等于0.231米,今三尺等于一米):尺素(a.一尺长的白绢,借指小画幅;b.书信)。尺短寸长。尺牍。
2. 量长度的器具:竹尺。
3. 像尺的东西:铁尺。仿尺。戒尺。
4. 形容微少或短小:尺布。咫尺天涯。