shéng chǐ
shéng bǎn
shéng mù
shéng xuē
shéng àn
shéng jì
shéng zhǔn
shéng mò
shéng qiáo
shéng hé
shéng qì
shéng jiǎn
shéng dū
shéng rǎn
shéng xì
shéng xià
shéng jiū
shéng qiān
shéng lǎn
shéng luò
shéng wǎng
shéng jié
shéng liàng
shéng jǔ
shéng fēi
shéng wǔ
shéng shù
shéng jǔ
shéng àn
shéng chuáng
shéng suǒ
shéng jǔ
shéng fǎ
shéng jì
shéng jì
shéng kòng
shéng guī
shéng chá
shéng xíng
shéng dì
shéng yīng
shéng zhì
shéng fā
shéng dàn
shéng shū
shéng zhú
shéng fú
shéng shéng
shéng biǎo
shéng zhí
shéng lǚ
shéng jì
shéng kòng
shéng zuò
shéng hé
shéng cái
shéng jù
shéng fèi
shéng dù
shéng qū
shéng lè
shéng zǔ
shéng wéi
shéng jù
sān chǐ
tóng chǐ
liù chǐ
dāo chǐ
jiǎn chǐ
suō chǐ
tiě chǐ
jǔ chǐ
pù chǐ
jú chǐ
jìn chǐ
zhòng chǐ
wǔ chǐ
mù chǐ
gōng chǐ
qióng chǐ
juàn chǐ
bǎi chǐ
jiǎo chǐ
jī chǐ
mǐ chǐ
huà chǐ
biāo chǐ
juǎn chǐ
xiàng chǐ
héng chǐ
zhàng chǐ
xùn chǐ
jiā chǐ
kǎ chǐ
jú chǐ
zhī chǐ
gōu chǐ
gé chǐ
yī chǐ
zhōu chǐ
qī chǐ
qū chǐ
shì chǐ
wǎng chǐ
yù chǐ
guī chǐ
fú chǐ
zhé chǐ
cùn chǐ
yā chǐ
zhí chǐ
fǔ chǐ
shéng chǐ
lǜ chǐ
shū chǐ
qiān chǐ
biǎo chǐ
gōng chě
zhèn chǐ
shuǐ chǐ
mǎ chǐ
fāng chǐ
hé chǐ
jiè chǐ
fù chǐ
cái chǐ
guā chǐ
diàn chǐ
ruǎn chǐ
zhǐ chǐ
jiè chǐ
cì chǐ
pí chǐ
zú chǐ
shǔ chǐ
dù chǐ
zhǐ chǐ
guān chǐ
jìng chǐ
lún chǐ
gāng chǐ
xún chǐ
bǎo chǐ
zhòng chǐ
工匠用以较曲直、量长短的工具。
比喻法度、规矩。
引申为以之为标准。
衡量。
⒈ 工匠用以较曲直、量长短的工具。
引宋叶适《祭韩子师尚书文》:“威望之所销压,气焰之所炙炘,绳尺之所裁量,机智之所纠纷。”
清唐甄《潜书·良功》:“天下之材不齐,其成器也万变万巧而不一,岂有斧刀之所不能施者哉?岂有绳尺之所不可合者哉?”
金近《测量队到村里来》:“测量队到我们村里来了,把那根长长的绳尺拉开。”
⒉ 比喻法度、规矩。
引宋陆游《东阳陈君义庄记》:“今虽自力,而不合於有司之绳尺。”
清魏源《黄山》诗之三:“变幻各纵奇,不復就绳尺。”
⒊ 衡量。
引清周亮工《何省斋太史诗序》:“作为诗古文词,纵笔所如,龙驤霞蔚,不可以诸家相绳尺,而能卓然自为一家。”
⒋ 引申为以之为标准。
引清二石生《十洲春语》卷下:“席上歌《借扇》、《见娘》二折,出腔收韵,绳尺魏家。”
工匠取直、丈量的工具。比喻法度。
绳shéng(1)(名)(~子、~儿)用两股以上的棉、麻等纤维或稻草等拧成的条状物:麻~|线~。(2)〈书〉(动)纠正;约束;制裁:~之以纪律。(3)〈书〉(动)继续。(4)(名)姓。
尺读音:chǐ,chě[ chǐ ]1. 中国市制长度单位(亦称“市尺”。一尺等于十寸。西汉时一尺等于0.231米,今三尺等于一米):尺素(a.一尺长的白绢,借指小画幅;b.书信)。尺短寸长。尺牍。
2. 量长度的器具:竹尺。
3. 像尺的东西:铁尺。仿尺。戒尺。
4. 形容微少或短小:尺布。咫尺天涯。