cāo hú
cāo dāo
cāo qiè
cāo zuò
cāo zǒng
cāo zǒng
cāo zhōu
cāo yī
cāo dǎo
cāo hàn
cāo duì
cāo láo
cāo bīng
cāo xiū
cāo lǚ
cāo jiǎn
cāo yǎn
cāo cún
cāo quán
cāo zǎi
cāo yíng
cāo xíng
cāo gē
cāo chàng
cāo dàn
cāo è
cāo xué
cāo yè
cāo chǎng
cāo tuán
cāo gǔ
cāo dù
cāo cì
cāo shè
cāo liè
cāo nòng
cāo huì
cāo liàn
cāo xí
cāo shù
cāo chí
cāo duò
cāo là
cāo màn
cāo jié
cāo shǒu
cāo chě
cāo bào
cāo zhí
cāo yì
cāo chǎng
cāo jué
cāo zhāng
cāo diǎn
cāo kòng
cāo qiān
cāo quàn
cāo liàng
cāo jiāng
cāo chēn
cāo zhì
cāo zòng
cāo xián
cāo gē
cāo lì
cāo mèi
cāo duàn
cāo kē
cāo bǐng
cāo píng
cāo zhí
cāo bàn
cāo lüè
cāo gū
cāo qí
cāo shàng
cāo bǐ
cāo jiè
cāo xuè
cāo qín
cāo xīn
cāo shàn
cāo shén
cāo zhù
cāo diào
⒈ 执简。谓写作。
引《文选·陆机<文赋>》:“或操觚以率尔,或含毫而邈然。”
李善注:“觚,木之方者,古人用之以书,犹今之简也。”
宋陈鹄《耆旧续闻》卷三:“林公每出首唱, 徐密写韵归,众方操觚,内子诗已来,必可观也。”
明宋濂《王冕传》:“操觚赋诗,千百言不休。”
鲁迅《坟·文化偏至论》:“此非操觚之士,独凭神思构架而然也。”
觚,木简,古人在木简上写字。操觚指执笔作文。
操cāo(1)(动)抓在手里;拿:~刀|~心|~纵。(2)(动)做(事);从事:~作|~劳|重~旧业。(3)(动)用某种语言、方言说话:~英语|~吴语。(4)(动)操练:体~|工间~。(5)(名)品行;行为:~守|~行。(6)姓。
觚读音:gū1.古代一种盛酒器具。
2.古代用来写字的木简:操~(指写文章)。
3.棱角。