cāo shén
cāo zhì
cāo duàn
cāo chǎng
cāo xīn
cāo quán
cāo duò
cāo xuè
cāo láo
cāo zhí
cāo zhāng
cāo shè
cāo tuán
cāo lǚ
cāo zòng
cāo bǐ
cāo gē
cāo yǎn
cāo bàn
cāo jiāng
cāo gū
cāo zhù
cāo dǎo
cāo chě
cāo nòng
cāo jué
cāo xí
cāo là
cāo zǒng
cāo diǎn
cāo qí
cāo xián
cāo bǐng
cāo kē
cāo hàn
cāo jiǎn
cāo qiè
cāo yì
cāo zhōu
cāo shǒu
cāo chēn
cāo bīng
cāo dàn
cāo xiū
cāo dù
cāo hú
cāo liàn
cāo huì
cāo liè
cāo cún
cāo è
cāo shù
cāo bào
cāo cì
cāo zhí
cāo duì
cāo mèi
cāo qiān
cāo qín
cāo jiè
cāo gē
cāo píng
cāo lüè
cāo xué
cāo xíng
cāo shàn
cāo zǒng
cāo yíng
cāo chàng
cāo chǎng
cāo kòng
cāo yè
cāo jié
cāo dāo
cāo zǎi
cāo quàn
cāo diào
cāo zuò
cāo gǔ
cāo chí
cāo màn
cāo liàng
cāo shàng
cāo yī
cāo lì
liù shàng
shí shàng
gài shàng
yōu shàng
cāo shàng
yíng shàng
qì shàng
qū shàng
jìng shàng
zūn shàng
qù shàng
yè shàng
sù shàng
líng shàng
jiē shàng
jié shàng
xí shàng
ruò shàng
yì shàng
mù shàng
lǚ shàng
shē shàng
dǐ shàng
qì shàng
xìn shàng
zōng shàng
gāo shàng
tái shàng
fēng shàng
bǐ shàng
jīn shàng
gé shàng
chóng shàng
dǔ shàng
jīn shàng
kuā shàng
ài shàng
sú shàng
dūn shàng
sù shàng
jī shàng
lǐ shàng
xǐ shàng
hào shàng
jiāo shàng
gù shàng
qīn shàng
tuī shàng
jiā shàng
jiā shàng
rǎn shàng
líng shàng
shū shàng
sù shàng
jīng shàng
hé shang
kuā shàng
yǎ shàng
guì shàng
dān shàng
⒈ 德操志尚。
引《三国志·魏志·邴原传》:“少与管寧俱以操尚称,州府辟命皆不就。”
晋葛洪《抱朴子·交际》:“夫操尚不同,犹金沉羽浮也。”
《北史·陆恭之传》:“恭之字季顺,有操尚,位东荆州刺史。”
宋王谠《唐语林·栖逸》:“蒋君含弘有操尚,时人以为不及良逸。”
清顾炎武《菰中随笔》:“士敦操尚,乡耻轻薄。”
操cāo(1)(动)抓在手里;拿:~刀|~心|~纵。(2)(动)做(事);从事:~作|~劳|重~旧业。(3)(动)用某种语言、方言说话:~英语|~吴语。(4)(动)操练:体~|工间~。(5)(名)品行;行为:~守|~行。(6)姓。
尚读音:shàng[ shàng ]1. 还(
),仍然:尚小。尚未。尚不可知。2. 尊崇,注重:尚武。尚贤(a.崇尚贤人;b.《墨子》篇名,内容阐述墨子的一种政治主张)。
3. 社会上共同遵从的风俗、习惯等:风尚。时尚。
4. 矜夸,自负:自尚其功。
5. 古,久远:“故乐之所由来者尚矣,非独为一世之所造也”。
6. 庶几,差不多:尚飨(希望死者来享用祭品之意)。
7. 姓。