cāo mèi
cāo xué
cāo chēn
cāo shǒu
cāo hàn
cāo láo
cāo zhāng
cāo xiū
cāo tuán
cāo gū
cāo duò
cāo dàn
cāo è
cāo zhí
cāo quán
cāo cún
cāo yì
cāo duì
cāo qiè
cāo kòng
cāo xí
cāo lǚ
cāo diǎn
cāo dāo
cāo shén
cāo zǎi
cāo yè
cāo píng
cāo bào
cāo yíng
cāo lüè
cāo qí
cāo yī
cāo yǎn
cāo zhí
cāo diào
cāo gē
cāo xīn
cāo chàng
cāo shàn
cāo bàn
cāo liè
cāo dù
cāo xíng
cāo zhì
cāo bīng
cāo gǔ
cāo zuò
cāo là
cāo chǎng
cāo qín
cāo liàn
cāo zǒng
cāo zhù
cāo jié
cāo chǎng
cāo quàn
cāo shàng
cāo kē
cāo shè
cāo huì
cāo màn
cāo qiān
cāo zòng
cāo jiǎn
cāo zhōu
cāo xuè
cāo jiè
cāo jiāng
cāo shù
cāo duàn
cāo bǐ
cāo nòng
cāo liàng
cāo jué
cāo xián
cāo cì
cāo chí
cāo zǒng
cāo lì
cāo hú
cāo dǎo
cāo bǐng
cāo gē
cāo chě
⒈ 操弄琴弦。
引《礼记·学记》:“不学操縵,不能安弦。”
陈澔集说:“操縵,操弄琴瑟之弦也。初学者手与絃未相得,故虽退息时,亦必操弄之不废,乃能习熟而安於絃也。”
北周庾信《<赵国公集>序》:“若使言乖节目,则曲臺不顾;声止操縵,则成均无取。”
清张岱《陶庵梦忆·丝社》:“越中琴客不满五六人,经年不事操縵,琴安得佳?”
一说,操缦即今之和弦。 清黄生《义府》卷上:“《礼记·学记》‘不学操縵,不能安弦’注,以‘縵’为琴瑟之弦,非也。 《周礼》‘磬师’‘教縵乐’注,谓杂声之和乐者也。疏云‘杂弄调和’。按繒无文曰縵,此云雅声,云杂弄,皆谓无文耳。 《学记》之‘操縵’即今之和弦。”
调弄琴瑟的弦丝。
操cāo(1)(动)抓在手里;拿:~刀|~心|~纵。(2)(动)做(事);从事:~作|~劳|重~旧业。(3)(动)用某种语言、方言说话:~英语|~吴语。(4)(动)操练:体~|工间~。(5)(名)品行;行为:~守|~行。(6)姓。
缦读音:màn缦màn(名)〈书〉没有花纹的丝织品。