yǎn gào
yǎn yì
yǎn lüè
yǎn cí
yǎn jiǎng
yǎn shì
yǎn yǐ
yǎn shǐ
yǎn yuán
yǎn cǎo
yǎn shù
yǎn yì
yǎn yì
yǎn zhàng
yǎn jì
yǎn cǎo
yǎn chéng
yǎn xì
yǎn suàn
yǎn liàn
yǎn dào
yǎn lún
yǎn chū
yǎn xìng
yǎn móu
yǎn tái
yǎn biàn
yǎn chén
yǎn zòu
yǎn shuō
yǎn fǎ
yǎn chéng
yǎn bō
yǎn chàng
yǎn huǎng
yǎn jìn
yǎn xí
yǎn dì
yǎn yán
yǎn fàn
yǎn yì
yǎn jīng
yǎn pài
yǎn huà
yǎn dí
yǎn ǎo
yǎn yán
yǎn yuán
yǎn jiào
演义yǎnyì
(1) 以历史事实为基础,增添一些细节,用章回体写hAo86.成的小说
英historical novel;historical romance采取史实为筐架,再加入传闻而编成的小说,如《三国演义》。
如:「你说他的本领这么大,未免有点演义了。」
演yǎn(1)(动)演变;演化:~进。(2)(动)发挥:~说|~绎。(3)(动)依照程式(练习或计算):~练|~算。(4)(动)当众表演技艺:~剧|表~。
義读音:yì1.合宜的事情。《論語•為政》:“見義不為,無勇也。”《淮南子•齊俗》:“為義者,布施而德。”
2.正道、正理。《孟子•公孫丑上》:“其為氣也,配義與道,無是餒也。”
3.死節、殉難。《禮記•禮運》:“故國有患,君死社稷謂之義。”《宋史•卷四五○•忠義傳五•尹穀傳》:“尹務實,男子也,先我就義矣。”
4.法則。《呂氏春秋•孟春紀•貴公》:“無偏無頗,遵王之義。”
5.意思:“意義”、“字義”。漢•孔安國《尚書序》:“以所聞伏生之書,考論文義,定其可知者,為隸古定。”
6.功用。《左傳•昭公三十一年》:“故君子動則思禮,行則思義,不為利回,不為義疚。”
7.姓。如漢代有義縱。
8.合於正義的:“義民”、“義婦”、“義舉”。《書經•康誥》:“汝陳時臬事,罰蔽殷彝,用其義刑義殺,勿庸以次汝封。”
9.用來周濟公眾的:“義莊”、“義塾”、“義舍”。《三國志•卷八•魏書•張魯傳》:“諸祭酒皆作義舍,如今之亭傳。”
10.假的,有其名而非真﹑非親的:“義父”﹑“義子”﹑“義肢”﹑“義齒”。