jiào lǜ
jiào chì
jiāo xué
jiào xíng
jiào fǔ
jiào huì
jiào mín
jiào dāng
jiào miǎn
jiào shī
jiào zé
jiāo jiàn
jiào zhǎng
jiāo fāng
jiào mén
jiào xùn
jiào yù
jiào xù
jiāo tán
jiào jiè
jiào yì
jiào yǎng
jiào chǎng
jiào gào
jiào jiè
jiào yǒu
jiào xùn
jiào biān
jiào zhāo
jiào chī
jiào jìn
jiào yì
jiào lǐ
jiào zhì
jiào zhǐ
jiào mìng
jiào zhòu
jiào àn
jiāo rǎo
jiào táng
jiào chéng
jiào shì
jiào guī
jiào fǎ
jiāo yòu
jiào tiáo
jiào jù
jiào lìng
jiào líng
jiào xiàng
jiào yuē
jiào yuè
jiào dǎo
jiào chéng
jiào fàn
jiào suō
jiào yù
jiào tú
jiāo yì
jiào wèi
jiào yì
jiào tiē
jiào dú
jiào jūn
jiāo xí
jiào shù
jiào tíng
jiào shì
jiào tóu
jiào dǎo
jiào mò
jiào fǎ
jiào běn
jiào shòu
jiào cái
jiào dào
jiào diǎn
jiāo kè
jiào shùn
jiào liàn
jiāo shū
jiào dū
jiào lè
jiào xí
jiào yuán
jiào pài
jiāo zhào
jiào hù
jiāo cí
jiào zhǔ
jiào huì
jiào guǎn
jiào zhèng
jiào gǎi
jiào gōng
jiào lún
jiào huà
jiào zhōng
jiào zhǐ
jiào shǒu
jiào huáng
jiào qū
jiào guān
jiào huì
jiāo shāng
jiào míng
jiào yǎn
jiào zǐ
jiào yán
jiào zú
jiào mǔ
jiào shù
jiāo huì
jiào shì
jiào fú
jiào wù
jiào dí
jiào shǒu
jiào qí
jiāo shī
jiào zhí
jiào fù
jiào yù
jiào zōng
教义jiàoyì
(1) 指一种宗教所信奉和宣扬的神学道理思想
英theology;religious creed(doctrine)宗教的义理与宗旨。
如:「任何宗教的教义,总是劝人向善。」
1. 传授:教课。你教给我做。
義读音:yì1.合宜的事情。《論語•為政》:“見義不為,無勇也。”《淮南子•齊俗》:“為義者,布施而德。”
2.正道、正理。《孟子•公孫丑上》:“其為氣也,配義與道,無是餒也。”
3.死節、殉難。《禮記•禮運》:“故國有患,君死社稷謂之義。”《宋史•卷四五○•忠義傳五•尹穀傳》:“尹務實,男子也,先我就義矣。”
4.法則。《呂氏春秋•孟春紀•貴公》:“無偏無頗,遵王之義。”
5.意思:“意義”、“字義”。漢•孔安國《尚書序》:“以所聞伏生之書,考論文義,定其可知者,為隸古定。”
6.功用。《左傳•昭公三十一年》:“故君子動則思禮,行則思義,不為利回,不為義疚。”
7.姓。如漢代有義縱。
8.合於正義的:“義民”、“義婦”、“義舉”。《書經•康誥》:“汝陳時臬事,罰蔽殷彝,用其義刑義殺,勿庸以次汝封。”
9.用來周濟公眾的:“義莊”、“義塾”、“義舍”。《三國志•卷八•魏書•張魯傳》:“諸祭酒皆作義舍,如今之亭傳。”
10.假的,有其名而非真﹑非親的:“義父”﹑“義子”﹑“義肢”﹑“義齒”。