biàn bié
biàn kuò
biàn jiě
biàn dìng
biàn zhì
biàn jié
biàn bó
biàn jié
biàn zhēng
biàn mǐn
biàn rén
biàn cí
biàn é
biàn huì
biàn pōu
biàn yǔ
biàn yòu
biàn zhuāng
biàn yǎn
biàn zhì
biàn dá
biàn bó
biàn shì
biàn qià
biàn yì
biàn gào
biàn jù
biàn wù
biàn wù
biàn cái
biàn cè
biàn zhèng
biàn rì
biàn yàn
biàn nán
biàn yán
biàn duì
biàn fǎn
biàn jié
biàn bēi
biàn tuō
biàn shì
biàn jié
biàn zhì
biàn zhào
biàn hé
biàn fù
biàn shé
biàn bàng
biàn qiē
biàn cái
biàn míng
biàn wèi
biàn shì
biàn gē
biàn xī
biàn zhì
biàn kǒu
biàn jī
biàn xī
biàn sù
biàn zhāng
biàn le
biàn fāng
biàn biàn
biàn xuě
biàn sè
biàn xué
biàn lì
biàn yào
biàn sè
biàn zhèng
biàn zhāng
biàn huò
biàn sì
biàn chá
biàn shuǐ
biàn yù
biàn jué
biàn hé
biàn hù
biàn shí
biàn xī
biàn jué
biàn jǐ
biàn shū
biàn sòng
biàn hé
biàn huà
biàn lùn
biàn lí
biàn yuē
biàn shuō
biàn wèi
biàn rèn
biàn diào
biàn lǐ
biàn zòu
biàn shé
biàn yán
biàn cháng
biàn bái
biàn lì
biàn duàn
jié zhèng
chéng zhèng
jǔ zhèng
qiú zhèng
nì zhèng
yǐn zhèng
guǒ zhèng
gū zhèng
cí zhèng
lùn zhèng
wū zhèng
gēn zhèng
yàn zhèng
wén zhèng
diǎn zhèng
shàn zhèng
hù zhèng
dùn zhèng
tiě zhèng
xún zhèng
lì zhèng
yǎn zhèng
sǔn zhèng
zú zhèng
cān zhèng
quán zhèng
biàn zhèng
xián zhèng
jiào zhèng
duì zhèng
àn zhèng
bó zhèng
hòu zhèng
chóu zhèng
wù zhèng
zhōng zhèng
dǐng zhèng
gān zhèng
jué zhèng
léi zhèng
qì zhèng
tīng zhèng
bìng zhèng
zhuī zhèng
què zhèng
fú zhèng
wù zhèng
zhì zhèng
fǎn zhèng
shì zhèng
xīn zhèng
quàn zhèng
wěi zhèng
piào zhèng
xíng zhèng
dǎng zhèng
qǐ zhèng
biàn zhèng
chū zhèng
chuǎn zhèng
xiū zhèng
shū zhèng
zhào zhèng
biàn zhèng
yìn zhèng
píng zhèng
fàn zhèng
páng zhèng
bǎo zhèng
méi zhèng
jù zhèng
pì zhèng
chá zhèng
qǔ zhèng
rén zhèng
xiǎn zhèng
shí zhèng
lì zhèng
bā zhèng
zuǒ zhèng
qǔ zhèng
rèn zhèng
biāo zhèng
qiān zhèng
chǎn zhèng
shì zhèng
kǎo zhèng
jié zhèng
jiù zhèng
zhǔ zhèng
biǎo zhèng
zuǒ zhèng
huǒ zhèng
fēn zhèng
dìng zhèng
xiū zhèng
shèng zhèng
jiū zhèng
liù zhèng
fó zhèng
辨证biànzhèng
(1) 辨析考证
英discriminate⒈ 辨析考证。
引《隶释·汉緜竹令王君神道碑》宋洪适释:“德父治郡之餘专意金石刻,辨证亦甚精确。”
清方宗诚《<桐城文录>序》:“植之先生称其义理多剏获,其议论多豪宕,其辨证多浩博,而铺陈治术,晓畅民俗,洞极人情。”
⒉ 辨白引证。辨,通“辩”。
引《新唐书·钱徽传》:“汝士等劝徽出文昌、绅私书自直, 徽曰:‘苟无愧於心,安事辨证邪?’”
分析论证。
如:「这件事需要慎重的辨证。」
辨biàn(动)区别;分析:分~|~别|明~。
证读音:zhèng证(1)(名)证明:~人|~词|~婚|~券|~书。(2)(名)本义:证据;证件:证据;证件