zú xīn
zú duō
zú jiǎn
zú gōng
zú bù
zú chuàn
zú bù
zú kuān
zú jīn
zú bǎn
zú chǐ
zú chōng
zú xià
zú zhèng
zú zú
zú jìn
zú zhǎo
zú chéng
zú zhí
zú fū
zú yīn
zú dǐ
zú bèi
zú shù
zú zhǐ
zú chán
zú huái
zú gōu
zú lún
zú qián
zú jǐ
zú jù
zú jiǎn
zú lìn
zú jìng
zú bīng
zú é
zú cháng
zú zhǐ
zú qiú
zú gōng
zú yǐ
zú zhǒng
zú jì
zú guān
zú yī
zú chì
zú mò
zú jiǎn
zú dà
zú lì
zú gǎn
zú jìng
zú lǚ
zú gòu
zú gòu
zú gāo
zú róng
zú yì
zú zhì
zú jiàn
zú bàn
zú shí
rén zhèng
dǎng zhèng
yìn zhèng
xún zhèng
xīn zhèng
wén zhèng
xián zhèng
qiú zhèng
shì zhèng
jiū zhèng
shū zhèng
jié zhèng
qǔ zhèng
yǐn zhèng
quàn zhèng
lì zhèng
xíng zhèng
fú zhèng
zuǒ zhèng
jiù zhèng
liù zhèng
bǎo zhèng
zhào zhèng
shì zhèng
bā zhèng
kǎo zhèng
bìng zhèng
gēn zhèng
chéng zhèng
tīng zhèng
chóu zhèng
cí zhèng
àn zhèng
hù zhèng
diǎn zhèng
biǎo zhèng
shèng zhèng
yàn zhèng
zhǔ zhèng
páng zhèng
sǔn zhèng
jié zhèng
fó zhèng
shàn zhèng
dǐng zhèng
shí zhèng
bó zhèng
hòu zhèng
zhōng zhèng
zhì zhèng
chū zhèng
fàn zhèng
dùn zhèng
lì zhèng
duì zhèng
piào zhèng
xiū zhèng
lùn zhèng
zhuī zhèng
jǔ zhèng
què zhèng
léi zhèng
dìng zhèng
xiǎn zhèng
yǎn zhèng
fǎn zhèng
chá zhèng
biāo zhèng
quán zhèng
wū zhèng
píng zhèng
nì zhèng
gū zhèng
biàn zhèng
biàn zhèng
zuǒ zhèng
qǔ zhèng
qǐ zhèng
wù zhèng
jué zhèng
pì zhèng
chǎn zhèng
fēn zhèng
chuǎn zhèng
zú zhèng
tiě zhèng
wěi zhèng
guǒ zhèng
xiū zhèng
qì zhèng
qiān zhèng
wù zhèng
méi zhèng
rèn zhèng
gān zhèng
huǒ zhèng
jù zhèng
biàn zhèng
cān zhèng
jiào zhèng
⒈ 足以证明。
引郭沫若《断断集·中日文化的交流》:“前几十年,在九洲福冈志贺岛上发现了‘汉倭奴国王印’六个字的金印,是东汉时代的古物。这印仍在日本的黑田侯家保存着。足证东汉时代中国与日本已经有政治上的密切关系。”
郭沫若《历史人物·王安石》:“这足证他的生活很淡泊的。”
足zú(1)(名)脚;腿:~迹|~球|画蛇添~。(2)(名)器物下部形状像腿的部分:鼎~。足zú(1)(形)充足;足够:~额|~金|~数|~月|富~|丰衣~食。(2)(副)够得上某种数量或程度:菜~有十斤。(3)(副)足以(多用于否定式):不~为凭|微不~道。
证读音:zhèng证(1)(名)证明:~人|~词|~婚|~券|~书。(2)(名)本义:证据;证件:证据;证件