bìng zhèng
hòu zhèng
tīng zhèng
léi zhèng
shí zhèng
xián zhèng
fēn zhèng
shàn zhèng
bā zhèng
xún zhèng
bó zhèng
gān zhèng
hù zhèng
chū zhèng
duì zhèng
lì zhèng
nì zhèng
wù zhèng
shū zhèng
fàn zhèng
jié zhèng
chá zhèng
gēn zhèng
huǒ zhèng
dǎng zhèng
zhì zhèng
zuǒ zhèng
wén zhèng
xiū zhèng
shèng zhèng
lùn zhèng
jiù zhèng
jiào zhèng
biàn zhèng
yàn zhèng
biǎo zhèng
dùn zhèng
jué zhèng
cí zhèng
zhuī zhèng
qiú zhèng
páng zhèng
gū zhèng
diǎn zhèng
bǎo zhèng
wù zhèng
sǔn zhèng
zhōng zhèng
yìn zhèng
xíng zhèng
tiě zhèng
zú zhèng
kǎo zhèng
chuǎn zhèng
jiū zhèng
fǎn zhèng
yǐn zhèng
qǔ zhèng
rèn zhèng
dìng zhèng
biàn zhèng
biàn zhèng
xīn zhèng
qǔ zhèng
rén zhèng
méi zhèng
fú zhèng
fó zhèng
piào zhèng
chóu zhèng
zhǔ zhèng
què zhèng
shì zhèng
quàn zhèng
xiǎn zhèng
zhào zhèng
zuǒ zhèng
guǒ zhèng
cān zhèng
biāo zhèng
jié zhèng
wěi zhèng
qiān zhèng
liù zhèng
wū zhèng
jù zhèng
pì zhèng
shì zhèng
qǐ zhèng
xiū zhèng
quán zhèng
lì zhèng
jǔ zhèng
dǐng zhèng
chǎn zhèng
àn zhèng
qì zhèng
píng zhèng
chéng zhèng
yǎn zhèng
⒈ 中医学病症名。泛指突然昏倒,不省人事,逾时苏醒的病症。有以六经脉形症立名的巨阳、阳明、少阳、太阴、少阴、厥阴之厥,见《素问·厥论》。又有暴厥、寒厥、热厥、尸厥、薄厥、煎厥等名称。见《素问·厥论》,又《大奇论》,又《生气通天论》等篇。也指四肢寒冷。见汉张仲景《伤寒论·辨厥阴病脉证并治》。后来又有痰厥、食厥、气厥、血厥、蛔厥、暑厥之分。
厥jué(1)(动)失去知觉;不省人事;晕倒;气闭。(2)(代)其;他的:~后|~文。
证读音:zhèng证(1)(名)证明:~人|~词|~婚|~券|~书。(2)(名)本义:证据;证件:证据;证件