sòng lù
sòng wǎng
sòng fǔ
sòng jiàn
sòng dié
sòng gé
sòng fū
sòng tīng
sòng fèi
sòng sè
sòng guǐ
sòng yuān
sòng líng
sòng dú
sòng yán
sòng shī
sòng qū
sòng táng
sòng táng
sòng bó
sòng cí
sòng duó
sòng bó
sòng xué
sòng zhēng
sòng lǐ
sòng shì
sòng dié
sòng xì
sòng dòu
sòng tǒng
sòng shù
sòng cí
sòng biàn
sòng sù
sòng duān
sòng líng
sòng tǒng
sòng dì
sòng guò
sòng kuí
sòng dǎi
sòng shū
sòng xiàng
pīn zhēng
guāi zhēng
dǐng zhēng
quán zhēng
jīn zhēng
wū zhēng
jiàn zhēng
bīng zhēng
wō zhēng
bǐ zhēng
xióng zhēng
qīn zhēng
biàn zhēng
jìng zhēng
dǎng zhēng
fèn zhēng
biàn zhēng
hǔ zhēng
fén zhēng
jūn zhēng
dòu zhēng
biàn zhēng
bù zhēng
fēn zhēng
sòng zhēng
tíng zhēng
fēn zhēng
gòu zhēng
jiào zhēng
gé zhēng
tǐng zhēng
yǐn zhēng
hòng zhēng
rǎng zhēng
gòu zhēng
nì zhēng
zhèng zhēng
guī zhēng
huì zhēng
fèn zhēng
huá zhēng
lì zhēng
sǐ zhēng
jié zhēng
jiǎo zhēng
lùn zhēng
fèn zhēng
jiāo zhēng
kàng zhēng
xuān zhēng
zhú zhēng
bó zhēng
xiāng zhēng
jì zhēng
nèi zhēng
jù zhēng
hǒng zhēng
chà zhēng
zhàn zhēng
⒈ 争辩;争吵。
引《后汉书·列女传·曹世叔妻》:“直者不能不争,曲者不能不讼。讼争既施,则有忿怒之事矣。”
明海瑞《兴革条例·刑属》:“人若能宽裕其心,念此非杀父兄事也,言语讼争,何仇之有!”
讼sòng(1)(动)在法庭争辩是非曲直;打官司。(2)(动)争辩是非。
争读音:zhēng争zhēng(1)本义:(动)争夺;力求得到或达到:(动)争夺;力求得到或达到(2)(动)争执、争论:~吵|~端|~论|~议|~长论短。争zhēng(副)怎么(多见于诗、词、曲):~知|~奈|~忍。