tǐng guān
tǐng xiǎn
tǐng xiù
tǐng zhù
tǐng gua
tǐng zǐ
tǐng chū
tǐng bō
tǐng xíng
tǐng dòng
tǐng yì
tǐng gǎn
tǐng suì
tǐng dài
tǐng chuáng
tǐng shēng
tǐng qiē
tǐng zhàng
tǐng bá
tǐng gǎn
tǐng jìn
tǐng zhì
tǐng lì
tǐng zhuó
tǐng shēn
tǐng jìn
tǐng zhēng
tǐng qǐ
tǐng tuō
tǐng rán
tǐng shí
tǐng tǐng
tǐng zhuàng
tǐng dí
tǐng è
tǐng jiě
tǐng lì
tǐng zhuān
tǐng jié
tǐng jùn
tǐng guā
tǐng jǔ
tǐng dòng
tǐng zhí
tǐng jié
tǐng shī
fēn zhēng
rǎng zhēng
biàn zhēng
biàn zhēng
quán zhēng
huì zhēng
jìng zhēng
tǐng zhēng
fèn zhēng
xuān zhēng
pīn zhēng
jié zhēng
guāi zhēng
bù zhēng
jiào zhēng
bó zhēng
jiāo zhēng
dòu zhēng
wū zhēng
xióng zhēng
zhú zhēng
wō zhēng
jù zhēng
fèn zhēng
zhàn zhēng
sòng zhēng
huá zhēng
sǐ zhēng
jiàn zhēng
tíng zhēng
dǎng zhēng
nì zhēng
fēn zhēng
fén zhēng
kàng zhēng
jūn zhēng
gòu zhēng
dǐng zhēng
gòu zhēng
hǔ zhēng
xiāng zhēng
zhèng zhēng
hǒng zhēng
yǐn zhēng
bǐ zhēng
bīng zhēng
biàn zhēng
lùn zhēng
hòng zhēng
guī zhēng
jì zhēng
fèn zhēng
jiǎo zhēng
chà zhēng
nèi zhēng
jīn zhēng
qīn zhēng
gé zhēng
lì zhēng
⒈ 挺身争斗。
引南朝陈徐陵《与杨仆射书》:“昔魏氏将亡,羣凶挺争,诸贤戮力。”
清薛福成《赠太常寺卿·丁公墓表》:“客主挺争,讹言朋兴。”
1.硬而直:笔~。~立。~然屹立(坚强地直立着)。
2.伸直或凸出(身体或身体的一部分):~胸。~着脖子。
3.勉强支撑:他有病还硬~着上班。
4.特出;杰出:英~。~拔。
5.很:这花~香。他学习~努力。心里~不痛快的。
6.用于机枪。
争读音:zhēng争zhēng(1)本义:(动)争夺;力求得到或达到:(动)争夺;力求得到或达到(2)(动)争执、争论:~吵|~端|~论|~议|~长论短。争zhēng(副)怎么(多见于诗、词、曲):~知|~奈|~忍。