棰组词抶组词
chuí pèi
chuí lìng
chuí chǔ
chuí lüè
chuí zhàng
chuí péng
chuí rǔ
chuí gé
chuí chì
chuí dùn
chuí shā
chuí cè
chuí mà
chuí ōu
chuí piáo
chuí dǎ
chuí chī
chuí tà
chuí sǔn
pǔ chì
pū chì
biāo chì
bào chì
zhí chì
fá chì
biān chì
上一组词:执抶 下一组词:朴抶
⒈ 拷打。
引《新唐书·韦伦传》:“国忠(杨国忠 )多发州县齐人令鼓铸,督非所习,虽箠抶苛严,愈无功。”
棰chuí(1)(名)短木棍:木~。(2)(动)鞭打。(3)(名)古代称马鞭。
抶chì(动)〈文〉用竹板或鞭子打人。