táo jiāng
táo ǒu
táo sāi
táo lǐ
táo yè
táo jué
táo shū
táo jí
táo huá
táo gē
táo sāi
táo shòu
táo dān
táo què
táo shén
táo jiāo
táo yāo
táo huái
táo shěn
táo xiāo
táo yìn
táo lái
táo shēng
táo rén
táo hé
táo dù
táo zi
táo shuǐ
táo zhàng
táo bǐ
táo jìng
táo zhú
táo guān
táo bǎn
táo zhàn
táo liǎn
táo mén
táo dù
táo liè
táo jí
táo yì
táo yuán
táo sè
táo làng
táo mǎo
táo bù
táo zhū
táo gěng
táo huā
táo gēn
táo yǔ
táo hóng
táo chóng
táo bǎn
táo nú
táo shí
táo zū
táo qī
táo rén
táo kāng
táo fú
táo zhī
táo lín
táo dōu
táo diàn
táo hóng
táo yuè
táo bàng
táo è
táo hú
táo ráng
gē shēng
táo shēng
yù shēng
nuǎn shēng
yín shēng
nuǎn shēng
píng shēng
hé shēng
luán shēng
hé shēng
páo shēng
yáo shēng
fēng shēng
píng shēng
lóng shēng
chuī shēng
é shēng
fēng shēng
piáo shēng
fèng shēng
hè shēng
liù shēng
cháo shēng
lú shēng
⒈ 桃枝竹编的竹席。参见“桃枝竹”。
引《文选·左思<吴都赋>》:“桃笙象簟”
。 刘逵注:“桃笙,桃枝簟也, 吴人谓簟为笙。”
宋苏轼《仇池笔记·桃笙》:“柳子厚诗云:‘盛时一失贵反贱,桃笙葵扇安可常。’不知桃笙为何物。偶閲《方言》:宋魏之间,簟谓之笙。乃悟桃笙以桃竹为簟也。”
清唐孙华《夏日杂诗》之七:“竹榻当牕置,桃笙就地铺。”
桃táo(1)(名)桃树。(2)(名)桃儿;这种植物的果实。(3)(名)桃儿;形状像桃儿的东西。(4)(名)指核桃。
笙读音:shēng笙shēng(名)管乐器名;用若干根长短不同的簧管制成;用口吹奏。