táo lín
táo hóng
táo mǎo
táo yè
táo qī
táo bǎn
táo dù
táo zhū
táo yāo
táo hé
táo ǒu
táo què
táo yìn
táo shòu
táo gē
táo zi
táo shí
táo bù
táo zū
táo gēn
táo dōu
táo yuè
táo dān
táo huā
táo yì
táo lǐ
táo zhú
táo shū
táo sāi
táo jí
táo zhàng
táo rén
táo mén
táo bǎn
táo shuǐ
táo nú
táo fú
táo liè
táo è
táo yuán
táo diàn
táo xiāo
táo shěn
táo bǐ
táo jiāng
táo làng
táo lái
táo liǎn
táo kāng
táo sāi
táo zhī
táo jìng
táo shén
táo yǔ
táo hóng
táo gěng
táo rén
táo dù
táo jiāo
táo sè
táo hú
táo chóng
táo bàng
táo shēng
táo huá
táo zhàn
táo jí
táo jué
táo ráng
táo huái
táo guān
shuāi zhàng
qióng zhàng
xìn zhàng
fù zhàng
qiǎng zhàng
yǎng zhàng
zhù zhàng
qióng zhàng
jù zhàng
fǎ zhàng
zhū zhàng
quán zhàng
bìng zhàng
mù zhàng
hán zhàng
tún zhàng
bīng zhàng
cè zhàng
jū zhàng
jù zhàng
mǎn zhàng
xùn zhàng
tǐng zhàng
qiú zhàng
qì zhàng
bào zhàng
ōu zhàng
dèng zhàng
xíng zhàng
xī zhàng
guǎi zhàng
huà zhàng
zé zhàng
tíng zhàng
chàn zhàng
jì zhàng
má zhàng
miàn zhàng
zhì zhàng
táo zhàng
shǒu zhàng
lí zhàng
yǐn zhàng
fú zhàng
ōu zhàng
dà zhàng
máng zhàng
lóng zhàng
xiāng zhàng
chán zhàng
dāo zhàng
cǎi zhàng
zhuō zhàng
qì zhàng
bān zhàng
qí zhàng
páo zhàng
zhè zhàng
gǎn zhàng
yá zhàng
jué zhàng
xíng zhàng
qióng zhàng
kē zhàng
chuàn zhàng
zhuàn zhàng
dān zhàng
biān zhàng
yě zhàng
jū zhàng
mó zhàng
huán zhàng
zhí zhàng
āi zhàng
dài zhàng
míng zhàng
dǎo zhàng
zhǔ zhàng
děng zhàng
cì zhàng
chǔ zhàng
shú zhàng
yù zhàng
guà zhàng
chuí zhàng
tiě zhàng
guǎi zhàng
jiā zhàng
méi zhàng
jī zhàng
hè zhàng
qiǎng zhàng
tóng zhàng
chǐ zhàng
pào zhàng
tòng zhàng
jiū zhàng
bàng zhàng
chī zhàng
jiǎ zhàng
jī zhàng
huà zhàng
chuí zhàng
zhōu zhàng
qiú zhàng
zhú zhàng
yán zhàng
⒈ 用桃木作的兵器。古代用以辟邪。
引《后汉书·礼仪志中》:“苇戟、桃杖以赐公、卿、将军、特侯、诸侯。”
三国魏曹操《与太尉杨彪书》:“今赠足下锦裘二领,八节银角桃杖一枚,青毡牀褥三具。”
《法苑珠林》卷八七:“汝为儿子,逆天不孝,弃亲就僣同兇党,便捉邦(张邦 )头,以手中桃杖刺之。”
桃táo(1)(名)桃树。(2)(名)桃儿;这种植物的果实。(3)(名)桃儿;形状像桃儿的东西。(4)(名)指核桃。
杖读音:zhàng杖zhàng(1)(名)拐杖、手杖。(2)(名)泛指棍棒:擀面~。