桃根


桃根的组词


桃符

táo fú

桃塞

táo sāi

桃李

táo lǐ

桃棘

táo jí

桃色

táo sè

桃雀

táo què

桃腮

táo sāi

桃华

táo huá

桃穣

táo ráng

桃神

táo shén

桃蹊

táo qī

桃红

táo hóng

桃梗

táo gěng

桃笙

táo shēng

桃月

táo yuè

桃簟

táo diàn

桃诸

táo zhū

桃奴

táo nú

桃茢

táo liè

桃胶

táo jiāo

桃板

táo bǎn

桃弧

táo hú

桃偶

táo ǒu

桃卯

táo mǎo

桃丹

táo dān

桃人

táo rén

桃枝

táo zhī

桃楫

táo jí

桃绶

táo shòu

桃源

táo yuán

桃槐

táo huái

桃观

táo guān

桃印

táo yìn

桃子

táo zi

桃杖

táo zhàng

桃核

táo hé

桃枭

táo xiāo

桃版

táo bǎn

桃橛

táo jué

桃水

táo shuǐ

桃根

táo gēn

桃蠧

táo dù

桃康

táo kāng

桃叶

táo yè

桃绽

táo zhàn

桃竹

táo zhú

桃殳

táo shū

桃都

táo dōu

桃部

táo bù

桃浆

táo jiāng

桃莱

táo lái

桃菹

táo zū

桃浪

táo làng

桃蠹

táo dù

桃实

táo shí

桃匕

táo bǐ

桃脸

táo liǎn

桃杙

táo yì

桃虫

táo chóng

桃棓

táo bàng

桃花

táo huā

桃径

táo jìng

桃渖

táo shěn

桃林

táo lín

桃门

táo mén

桃夭

táo yāo

桃戈

táo gē

桃雨

táo yǔ

桃紅

táo hóng

桃萼

táo è

桃仁

táo rén


膻根

shān gēn

二根

èr gēn

桃根

táo gēn

脑根

nǎo gēn

茶根

chá gēn

夙根

sù gēn

吐根

tǔ gēn

白根

bái gēn

排根

pái gēn

地根

dì gēn

追根

zhuī gēn

爱根

ài gēn

玉根

yù gēn

侧根

cè gēn

葛根

gé gēn

山根

shān gēn

孤根

gū gēn

慧根

huì gēn

连根

lián gēn

钝根

dùn gēn

苦根

kǔ gēn

城根

chéng gēn

齿根

chǐ gēn

枯根

kū gēn

芜根

wú gēn

詞根

cí gēn

下根

xià gēn

竹根

zhú gēn

脱根

tuō gēn

祸根

huò gēn

命根

mìng gēn

银根

yín gēn

呆根

dāi gēn

孽根

niè gēn

嵌根

qiàn gēn

臊根

sào gēn

树根

shù gēn

独根

dú gēn

灭根

miè gēn

同根

tóng gēn

盐根

yán gēn

安根

ān gēn

神根

shén gēn

除根

chú gēn

绝根

jué gēn

情根

qíng gēn

稚根

zhì gēn

髻根

jì gēn

起根

qǐ gēn

泉根

quán gēn

钱根

qián gēn

强根

qiáng gēn

男根

nán gēn

金根

jīn gēn

玄根

xuán gēn

病根

bìng gēn

方根

fāng gēn

鬓根

bìn gēn

重根

chóng gēn

六根

liù gēn

柱根

zhù gēn

名根

míng gēn

扎根

zhā gēn

岩根

yán gēn

娼根

chāng gēn

上根

shàng gēn

寻根

xún gēn

浮根

fú gēn

转根

zhuǎn gēn

乱根

luàn gēn

老根

lǎo gēn

筋根

jīn gēn

眼根

yǎn gēn

中根

zhōng gēn

断根

duàn gēn

一根

yī gēn

票根

piào gēn

祖根

zǔ gēn

牙根

yá gēn

毛根

máo gēn

谷根

gǔ gēn

性根

xìng gēn

假根

jiǎ gēn

五根

wǔ gēn

盘根

pán gēn

福根

fú gēn

塊根

kuài gēn

业根

yè gēn

存根

cún gēn

毡根

zhān gēn

側根

cè gēn

高根

gāo gēn

块根

kuài gēn

生根

shēng gēn

有根

yǒu gēn

气根

qì gēn

坏根

huài gēn

无根

wú gēn

须根

xū gēn

木根

mù gēn

心根

xīn gēn

槃根

pán gēn

善根

shàn gēn

芦根

lú gēn

鼻根

bí gēn

结根

jié gēn

墙根

qiáng gēn

蟠根

pán gēn

刘根

liú gēn

酸根

suān gēn

盗根

dào gēn

杜根

dù gēn

论根

lùn gēn

书根

shū gēn

利根

lì gēn

归根

guī gēn

长根

zhǎng gēn

批根

pī gēn

颡根

sǎng gēn

节根

jiē gēn

石根

shí gēn

附根

fù gēn

年根

nián gēn

耳根

ěr gēn

发根

fā gēn

贞根

zhēn gēn

穷根

qióng gēn

髭根

zī gēn

反根

fǎn gēn

坐根

zuò gēn

蘽根

lěi gēn

陈根

chén gēn

本根

běn gēn

主根

zhǔ gēn

埋根

mái gēn

移根

yí gēn

尘根

chén gēn

词根

cí gēn

不根

bù gēn

道根

dào gēn

羶根

shān gēn

霜根

shuāng gēn

脚根

jiǎo gēn

曼根

màn gēn

灵根

líng gēn

莲根

lián gēn

上一组词:桃枝
下一组词:桃雨

更多桃的组词

桃根的意思


词语解释:

晋·王献之(.好工具)爱妾桃叶之妹。

借指歌妓或所爱恋的女子。

引证解释:

⒈ 晋王献之爱妾桃叶之妹。

引清陈世宜《得天梅书却寄》诗之四:“斜阳寂寞乌衣巷,便是桃根也泪零。”

⒉ 借指歌妓或所爱恋的女子。参见“桃叶”。

引南朝梁费昶《行路难》诗:“君不见长安客舍门,娼家少女名桃根。”
宋周邦彦《点绛唇·伤感》词:“凭仗桃根,説与凄凉意。”

网络解释:

桃根

桃根:植物桃根:中药
更多根的组词

桃根详细解释


读音:táo

桃táo(1)(名)桃树。(2)(名)桃儿;这种植物的果实。(3)(名)桃儿;形状像桃儿的东西。(4)(名)指核桃。

读音:gēn

根gēn(1)(名)本义:(~儿)高等植物的营养器官;分直根和须根两大类。根能够把植物固定在土地上;吸收土壤里的水分和溶解在水中的养分;有的根还能贮藏养料。(2)(名)比喻子孙后代。(3)(名)方根的简称。(4)(名)代数方程的解。(5)(名)化学上指带电的基:氨~|硫酸~。(6)(名)(~儿)物体的下部或某部分和其他东西连着的地方:耳~|舌~|墙~|~基|~底。(7)(名)(~儿)事物的本原;人的出身底细:祸~|刨~问底|我们是老街坊;彼此都知~知底。(8)(副)根本地;彻底:~究|~治|~绝。(9)(名)依据;作为根本:~据|无~之谈。(10)(~儿)(量)用于细长的东西:两~筷子|一~无缝钢管。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025