guǎng pī
guǎng guì
guǎng qí
guǎng jiàn
guǎng wán
guǎng ruì
guǎng lì
guǎng yǔ
guǎng shèng
guǎng ào
guǎng héng
guǎng hàn
guǎng yǒng
guǎng è
guǎng dí
guǎng lì
guǎng zú
guǎng sú
guǎng liè
guǎng yě
guǎng hěn
guǎng shòu
guǎng bào
guǎng lǔ
guǎng guǎng
nú hàn
qiáo hàn
tān hàn
bèi hàn
yǒng hàn
yú hàn
yīn hàn
shuǐ hàn
zhà hàn
dàng hàn
guǎng hàn
xùn hàn
shěn hàn
níng hàn
diāo hàn
xiá hàn
zhì hàn
ào hàn
zhì hàn
áo hàn
xiāo hàn
zhuān hàn
qiáng hàn
jìn hàn
piāo hàn
dù hàn
jù hàn
qiāo hàn
wán hàn
gěng hàn
qīng hàn
huá hàn
yín hàn
háo hàn
cū hàn
xiāo hàn
bǐ hàn
yán hàn
chǔn hàn
kàng hàn
diāo hàn
tuí hàn
bào hàn
qiú hàn
xiōng hàn
xiāo hàn
cū hàn
pō hàn
jué hàn
gǎn hàn
kuáng hàn
gāng hàn
biāo hàn
wǔ hàn
pǔ hàn
dāi hàn
piào hàn
zào hàn
dāi hàn
piāo hàn
jīng hàn
xiāo hàn
yào hàn
tuān hàn
piào hàn
jiān hàn
lián hàn
měng hàn
jiǎo hàn
jìng hàn
zéi hàn
jié hàn
mán hàn
zhuī hàn
bèi hàn
lì hàn
xiào hàn
jiāo hàn
diāo hàn
guǒ hàn
犷悍guǎnghàn
(1) 粗野强悍
例龙茸之下,直道有立;犷悍之内,义威必行。——唐·柳宗元《唐故邕管招讨副使试大理寺直兼贵州刺史邓君墓志铭》英uncouth(2) (义威:指教化和刑法)
⒈ 粗野强悍;凶悍。
引《晋书·李势载记论》:“﹝巴濮﹞资剽窃以全生,习獷悍而成俗。”
宋彭乘《墨客挥犀》卷三:“盖独象乃众象之最獷悍者,不为羣象所容者,故遇之则蹂而害人。”
《清史稿·兵志四》:“道光季年, 张国樑募广东潮州乡兵追逐粤寇,转战东下,卒以獷悍不驯,遂至溃散。”
梁斌《红旗谱》五九:“﹝张嘉庆﹞那犷悍的性格,要想用女人的爱情,鬼神的魅力去驯服,是万万不能的。”
粗野蛮横。
如:「他为人犷悍,总爱强词夺理。」