bǐng fù
bǐng liào
bǐng shòu
bǐng dù
bǐng xiù
bǐng tiē
bǐng shèng
bǐng shēng
bǐng gǔ
bǐng cí
bǐng kòng
bǐng zòu
bǐng tuō
bǐng qǐng
bǐng zī
bǐng táng
bǐng wén
bǐng jiān
bǐng cóng
bǐng chéng
bǐng zhī
bǐng wèn
bǐng cì
bǐng ān
bǐng cāo
bǐng fēn
bǐng dú
bǐng shí
bǐng mìng
bǐng cái
bǐng huǒ
bǐng chéng
bǐng shàn
bǐng gěi
bǐng xì
bǐng fù
bǐng tǐ
bǐng xíng
bǐng yìng
bǐng sù
bǐng jiǎ
bǐng jiàn
bǐng xué
bǐng shī
bǐng fù
bǐng cí
bǐng dá
bǐng fù
bǐng suàn
bǐng huà
bǐng yǎng
bǐng bào
bǐng fǎ
bǐng gào
bǐng fèng
bǐng míng
bǐng dān
bǐng qì
bǐng xìng
bǐng shuò
bǐng yǔ
bǐng xiè
bǐng wèi
bǐng fù
bǐng zhì
bǐng cuì
bǐng xù
bǐng lìng
bǐng liáng
bǐng lǚ
bǐng jù
bǐng fú
bǐng líng
bǐng dài
bǐng zī
bǐng shòu
bǐng qiáng
bǐng yì
⒈ 亦作“禀餼”。指禄米。
引《北齐书·文宣帝纪》:“﹝帝﹞立阿那瓌子菴罗辰为主,置之马邑川,给其禀餼繒帛。”
《新唐书·沉既济传》:“故官若同正、试、摄九品以上者,视品给给俸,至稟餼、干力、什器、馆宇悉有差。”
禀bǐng(1)(动)〈书〉禀报;禀出(向上级首长报告事情)。(2)(名)(~儿)旧时禀报的文件。(3)(动)承受:~报|~告|~帖|~白。
饩读音:xì饩(1)(名)古代祭祀或馈赠用的牲畜。(2)(名)赠送(谷物、饲料、牲畜等)。