zhēn jī
zhēn gù
zhēn kǔ
zhēn mǎng
zhēn báo
zhēn qǔ
zhēn pī
zhēn líng
zhēn huì
zhēn sè
zhēn kuǎi
zhēn lín
zhēn yān
zhēn zhū
zhēn cóng
zhēn cì
zhēn gěng
zhēn yǒu
zhēn jīng
zhēn ráng
zhēn kuàng
zhēn huāng
zhēn mì
zhēn sāi
zhēn lái
zhēn ài
zhēn yuè
zhēn qǐ
zhēn cǎo
zhēn mí
zhēn jiān
zhēn fǔ
zhēn cóng
zhēn chǔ
zhēn zhēn
zhēn zi
zhēn xū
zhēn huì
zhēn guǒ
zhēn ráng
zhēn shí
zhēn huì
zǎn cóng
lǜ cóng
qīng cóng
fāng cóng
cán cóng
guàn cóng
dān cóng
cuán cóng
lóng cóng
yàn cóng
kū cóng
jí cóng
tán cóng
cǎo cóng
shēn cóng
shuāng cóng
qún cóng
bá cóng
huā cóng
dù cóng
lín cóng
chūn cóng
kē cóng
guì cóng
shān cóng
lián cóng
yù cóng
rén cóng
dāo cóng
zhēn cóng
zhēn cóng
jì cóng
⒈ 亦作“榛藂”。丛生的草木。
引汉刘向《说苑·君道》:“吾猎将以求士也,其榛藂刺虎豹者,吾是以知其勇也。”
《后汉书·马融传》:“伐咎鼓,撞华鐘,猎徒纵,赴榛丛。”
唐韦应物《复理西斋寄丘员外》诗:“始自疎林竹,还復长榛藂。”
一本作“榛丛”。 宋曾巩《拟岘台记》:“然而雨隳潦毁,盖藏弃委於榛藂茀草之间,未有即而爱之者也。”
榛zhēn(1)(名)乔木。(2)(名)这种植物的果实。
丛读音:cóng丛cóng(1)(动)聚集:林木~生。(2)(名)泛指聚集在一起的人或东西:草~。(3)姓。