zhēn chǔ
zhēn huì
zhēn guǒ
zhēn zhū
zhēn mí
zhēn lái
zhēn sè
zhēn huāng
zhēn zi
zhēn yān
zhēn cóng
zhēn mǎng
zhēn jīng
zhēn ài
zhēn yǒu
zhēn cóng
zhēn ráng
zhēn líng
zhēn huì
zhēn pī
zhēn shí
zhēn mì
zhēn gù
zhēn cǎo
zhēn gěng
zhēn sāi
zhēn kuǎi
zhēn qǔ
zhēn qǐ
zhēn fǔ
zhēn kuàng
zhēn yuè
zhēn huì
zhēn xū
zhēn kǔ
zhēn báo
zhēn jī
zhēn ráng
zhēn jiān
zhēn cì
zhēn zhēn
zhēn lín
kāi kuàng
cū kuàng
yuàn kuàng
liáo kuàng
hóng kuàng
yě kuàng
shī kuàng
yōu kuàng
yá kuàng
jiǒng kuàng
kuān kuàng
qīng kuàng
xián kuàng
liáng kuàng
xiǎn kuàng
hào kuàng
chāo kuàng
wú kuàng
yīn kuàng
guān kuàng
gū kuàng
gǔ kuàng
zhāo kuàng
níng kuàng
zhēn kuàng
lí kuàng
hóng kuàng
tián kuàng
xuān kuàng
dài kuàng
yuān kuàng
gāo kuàng
xióng kuàng
xū kuàng
wú kuàng
jiǎn kuàng
píng kuàng
kuí kuàng
chóng kuàng
xī kuàng
tōng kuàng
liáo kuàng
jiǔ kuàng
yān kuàng
xuán kuàng
hóng kuàng
qīng kuàng
yí kuàng
zhào kuàng
míng kuàng
yí kuàng
xiāo kuàng
fèi kuàng
kuí kuàng
yōu kuàng
kōng kuàng
huī kuàng
chōng kuàng
pín kuàng
hóng kuàng
fēng kuàng
xiá kuàng
háo kuàng
huá kuàng
mí kuàng
shū kuàng
chí kuàng
xiǎo kuàng
yuǎn kuàng
xiù kuàng
fàng kuàng
zǔ kuàng
qù kuàng
⒈ 犹荒凉。
引《文选·左思<魏都赋>》:“伊洛榛旷, 崤函荒芜。”
吕延济注:“榛旷、荒芜……皆谓居人少也。”
南朝梁简文帝《庆洛阳平启》:“自函洛榛旷, 獯獫荐食,久絶正朔之风,不覩犹轩之使。”
榛zhēn(1)(名)乔木。(2)(名)这种植物的果实。
旷读音:kuàng旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。