tán jiǎng
tán tán
tán cóng
tán zhǔ
tán zhù
tán tiān
tán chán
tán fēng
tán shuō
tán yì
tán jué
tán kè
tán yōu
tán bó
tán cì
tán jù
tán yǎn
tán xiè
tán lùn
tán sù
tán yǒng
tán píng
tán gòu
tán jiàn
tán xì
tán dào
tán pái
tán fǎng
tán cháo
tán lǐ
tán jī
tán kōng
tán xù
tán xuán
tán liào
tán zī
tán jiàn
tán cí
tán yán
tán jīng
tán miào
tán gōng
tán bǐng
tán biàn
tán huà
tán xīn
tán xiào
tán xí
tán cí
tán lào
tán gǔ
tán chēng
tán niáng
tán jīn
tán biàn
tán jiāo
tán tǔ
tán bīng
tán róng
tán yǔ
tán xìng
tán yíng
tán bīn
tán pàn
tán fēng
tán jī
tán yì
tán xū
tán zhōu
tán nián
tán duì
tán xiào
tán kuǎn
tán xuè
tán tuō
tán sēng
tán fēi
tán yàn
tán wù
tán jià
tán qǐ
shuāng cóng
guì cóng
huā cóng
lián cóng
dān cóng
yàn cóng
lóng cóng
guàn cóng
rén cóng
cǎo cóng
jì cóng
fāng cóng
zhēn cóng
tán cóng
dāo cóng
chūn cóng
yù cóng
zǎn cóng
dù cóng
cuán cóng
kē cóng
qīng cóng
shēn cóng
zhēn cóng
qún cóng
jí cóng
bá cóng
cán cóng
lǜ cóng
lín cóng
kū cóng
shān cóng
⒈ 知识的渊薮。
引南朝梁王筠《昭明太子哀册文》:“或擅谈丛,或称文囿。”
《隋书·文学传·潘徽》:“书圃翰林之域,理窟谈丛之内,謁者所求之餘,侍医所校之逸,莫不澄涇辨渭,拾珠弃蚌。”
⒉ 人众聚谈之所。
引宋梅尧臣《依韵和原甫对月见还不至》:“更期三五夕,静坐接谈丛。”
广博丰富的谈话资料。也作「谈薮」。
谈(1)(动)说话或讨论:~论|~心。(2)(名)所说的话:高~|奇~。(3)(Tán)姓。
丛读音:cóng丛cóng(1)(动)聚集:林木~生。(2)(名)泛指聚集在一起的人或东西:草~。(3)姓。