zhèn xīn
zhèn lì
zhèn dàng
zhèn háo
zhèn dǒng
zhèn chú
zhèn yīng
zhèn yī
zhèn wàn
zhèn zhèn
zhèn fā
zhèn sǒng
zhèn lǚ
zhèn shè
zhèn lǐ
zhèn dié
zhèn jì
zhèn xù
zhèn xiù
zhèn guān
zhèn chì
zhèn shè
zhèn diào
zhèn bǐ
zhèn xíng
zhèn hàn
zhèn zǎo
zhèn fèn
zhèn bì
zhèn chàn
zhèn jīng
zhèn hài
zhèn mài
zhèn qióng
zhèn dié
zhèn wǔ
zhèn hán
zhèn qǐ
zhèn náo
zhèn xùn
zhèn shè
zhèn zhǔ
zhèn zhé
zhèn gǔ
zhèn hé
zhèn lì
zhèn yè
zhèn luò
zhèn lù
zhèn gǎo
zhèn gǔ
zhèn xīng
zhèn xùn
zhèn xī
zhèn chǐ
zhèn bīng
zhèn nù
zhèn róng
zhèn yǔ
zhèn lǐn
zhèn jì
zhèn hé
zhèn lǚ
zhèn dài
zhèn hé
zhèn dùn
zhèn cè
zhèn jiù
zhèn yáng
zhèn zuò
zhèn yào
zhèn sè
zhèn xī
zhèn dòng
zhèn tà
zhèn chì
zhèn yù
zhèn jiù
zhèn fú
zhèn lì
zhèn duó
众[.好工具]多貌;盛貌。
信实仁厚貌。
群飞貌。
骄矜貌。
战栗。
⒈ 众多貌;盛貌。
引《诗·周南·螽斯》:“螽斯羽,詵詵兮;宜尔子孙,振振兮。”
马瑞辰通释:“振振,盛也。振振与下章绳绳、蛰蛰皆为众盛,故《序》但以子孙众多统之……《传》训为仁厚失之。”
陆德明释文:“振音真。”
《后汉书·章帝八王传赞》:“振振子孙,或秀或苗。”
唐欧阳詹《曲江池记》:“皇皇后辟,振振都人,遇佳辰於今月,就妙赏乎胜趣。”
明宋濂《题张如心初修谱叙后》:“积久愈昌,数世之后,将振振绳绳,悬龟繫鱼,秉钧当轴。”
清恽敬《赠光禄大夫陈公神道碑铭》:“自古高望华阀,品升於朝,门地著於天下,振振绳绳。”
⒉ 信实仁厚貌。
引《诗·周南·麟之趾》:“麟之趾,振振公子。”
毛传:“振振,信厚也。”
陆德明释文:“振音真。”
唐柳宗元《道州文宣王庙碑》:“振振薛公,惟德之造。”
明张居正《应制题百子图》:“应知皇泽远,麟趾自振振。”
⒊ 群飞貌。
引《诗·鲁颂·有駜》:“振振鷺,鷺于下。”
毛传:“振振,羣飞貌。”
宋叶适《叶君宗儒墓志铭》:“鸿冥冥, 芙蓉之上;鷺振振, 黄塘之下。”
⒋ 骄矜貌。
引《公羊传·僖公九年》:“葵丘之会, 桓公震而矜之,叛者九国。震之者何?犹曰振振然。”
何休注:“亢阳之貌。”
清梁绍壬《两般秋雨盦随笔·振振》:“《公羊》葵丘之会, 桓公振振然。振振,矜夸也。”
⒌ 战栗。
引汉张仲景《伤寒论·太阳病中》:“身为振振摇者,茯苓、桂枝、白术、甘草汤主之。”
《意林》引《太公金匮》:“尧居民上,振振如临深渊; 舜居民上,兢兢如履薄冰。”
唐李咸用《春宫词》:“眼光滴滴心振振,重瞳不转忧生民。”
鸟群飞的样子。