zhèn xī
zhèn zhèn
zhèn luò
zhèn fèn
zhèn lì
zhèn hé
zhèn diào
zhèn sè
zhèn dié
zhèn bì
zhèn jì
zhèn yào
zhèn chì
zhèn lǚ
zhèn zuò
zhèn xīng
zhèn xù
zhèn chú
zhèn zhé
zhèn yáng
zhèn jì
zhèn lǚ
zhèn dǒng
zhèn guān
zhèn xùn
zhèn hé
zhèn chǐ
zhèn shè
zhèn zhǔ
zhèn shè
zhèn duó
zhèn gǔ
zhèn jiù
zhèn hàn
zhèn wǔ
zhèn zǎo
zhèn chàn
zhèn yī
zhèn chì
zhèn xī
zhèn xùn
zhèn lǐ
zhèn xíng
zhèn lì
zhèn lù
zhèn dùn
zhèn yè
zhèn yù
zhèn gǔ
zhèn mài
zhèn qióng
zhèn yīng
zhèn tà
zhèn fā
zhèn shè
zhèn náo
zhèn yǔ
zhèn xiù
zhèn dòng
zhèn lì
zhèn qǐ
zhèn gǎo
zhèn lǐn
zhèn háo
zhèn róng
zhèn dié
zhèn xīn
zhèn bǐ
zhèn nù
zhèn hé
zhèn jīng
zhèn jiù
zhèn dài
zhèn hài
zhèn wàn
zhèn fú
zhèn bīng
zhèn dàng
zhèn sǒng
zhèn cè
zhèn hán
zhěn yù
pēn yù
xiè yù
qì yù
guī yù
zǐ yù
qián yù
hào yù
huò yù
sòng yù
liào yù
qiú yù
tóu yù
hán yù
ruǎn yù
dǐ yù
yǐ yù
fú yù
shì yù
qióng yù
gǔ yù
kūn yù
là yù
guàn yù
nì yù
lěng yù
qún yù
bīng yù
dú yù
qīng yù
hán yù
hé yù
fēng yù
jiá yù
cài yù
yìng yù
zhuàn yù
guàn yù
lì yù
hóng yù
jí yù
féng yù
xiāo yù
shuāng yù
gōng yù
qiē yù
mǎng yù
liáng yù
dū yù
chuī yù
pò yù
piǎo yù
xuán yù
tuí yù
guān yù
jué yù
nòng yù
xī yù
shí yù
piàn yù
mín yù
zuì yù
shuǐ yù
xuán yù
fàn yù
xiāng yù
cāng yù
zhǒng yù
diào yù
zhèn yù
chǔ yù
huán yù
lǎng yù
tuō yù
zhì yù
xiǎo yù
bǐ yù
cāng yù
dǐng yù
yú yù
mái yù
cóng yù
xuàn yù
rùn yù
xiǎng yù
bèi yù
bì yù
bào yù
fú yù
gǎi yù
shēng yù
lù yù
lán yù
tíng yù
huáng yù
cān yù
yí yù
zhuó yù
fēng yù
shì yù
xuàn yù
juān yù
huái yù
diāo yù
chǐ yù
qiū yù
pèi yù
hóng yù
xuān yù
bì yù
gāng yù
xī yù
tuò yù
liù yù
lǜ yù
zhēn yù
xiè yù
qún yù
fēi yù
zhēn yù
kuī yù
jīn yù
xiān yù
guì yù
měi yù
jiā yù
huǒ yù
ruì yù
guī yù
yùn yù
héng yù
mò yù
mín yù
jīng yù
wēn yù
lán yù
shù yù
bǎo yù
méi yù
bì yù
wèi yù
jiǎn yù
qīng yù
zhū yù
bái yù
yáo yù
pán yù
niǎn yù
fán yù
hé yù
hán yù
jī yù
pú yù
míng yù
suì yù
xī yù
cuì yù
yàn yù
āi yù
diāo yù
⒈ 美玉受撞击震动的声音。
引《后汉书·樊準传》:“朝多皤皤之良,华首之老。每讌会,则论难衎衎,共求政化。详览羣言,响如振玉。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·声律》:“左碍而寻右,末滞而讨前,则声转於吻,玲玲如振玉。”
敲击玉石所发出的声音。
振zhèn(1)(动)本义:救济。(2)(动)摇动;挥动。(3)(动)奋起:~奋|~作。
玉读音:yù玉yù(1)本义:(名)温润而有光泽的美石。(2)(形)比喻洁白或美丽:~颜|亭亭~立。(3)敬辞;指对方身体或行动:~音|~照。(4)(Yù)姓。