bō rǒng
bō huàn
bō màn
bō jiě
bō dǎ
bō léng
bō qì
bō huǒ
bō fáng
bō tī
bō kāi
bō kuǎn
bō nòng
bō gǔ
bō qù
bō shā
bō chù
bō pù
bō chuán
bō tóu
bō fán
bō qiǎn
bō zuǐ
bō sǔn
bō mó
bō zhì
bō fā
bō juān
bō tǎ
bō qí
bō luàn
bō máng
bō mèn
bō la
bō ruǎn
bō diào
bō chū
bō jiàng
bō hào
bō shí
bō làng
bō píng
bō qì
bō zhèng
bō duì
bō zhú
bō pēi
bō juàn
bō là
bō là
bō liè
bō luò
bō jiǎo
bō zi
bō bō
bō lú
bō gōng
bō bēi
bō gōng
bō lǎ
bō fán
bō fù
bō lì
bō dòng
bō lǐ
bō zhuǎn
bō chē
bō fēng
bō miè
bō shuǎi
bō mò
bō hàn
mì là
jiáo là
tàn là
fēng là
lèi là
bái là
yàn là
huà là
yóu là
xiāng là
fèng là
cuàn là
bǎo là
fēng là
lǜ là
bō là
jì là
dà là
chuán là
jiàng là
tóu là
shí là
kǒu là
huā là
zhī là
yǐn là
cuì là
kū là
kè là
yáng là
rán là
jiè là
dì là
bā là
fà là
yú là
shī là
hóng là
huáng là
jīng là
⒈ 铸作金属印章或人像的方法。一般先雕刻蜡模,外面用泥作范,熔金属注入泥范而成,故称。
引明蒋一葵《长安客话·慈慧寺》:“寺中栴檀金像,乃黄太史辉手自拨蜡,精工特甚。”
拨bō(1)(动)手脚或棍棒等横着用力;使东西移动:~门。(2)(动)分出一部分发给;调配:~粮|~款。(3)(动)掉转:~转马头。(4)(~子、~儿)(量)用于人的分组;伙:轮~儿休息。
蜡读音:là,zhà[ là ]1.动物、植物所产生的,或石油、煤、油页岩中所含的油质,常温下多为固体,具有可塑性,能燃烧,易熔化,不溶于水,如蜂蜡、白蜡、石蜡等。用作防水剂,也可做蜡烛。
2.蜡烛:点上一支~。