jiàng gōng
jiàng hóng
jiàng tiān
jiàng fǔ
jiàng fú
jiàng fán
jiàng yún
jiàng yī
jiàng hào
jiàng fū
jiàng qún
jiàng hé
jiàng zǐ
jiàng fáng
jiàng zōu
jiàng luó
jiàng gōu
jiàng zhàng
jiàng shēng
jiàng cǎi
jiàng yǐn
jiàng fēn
jiàng bèi
jiàng hóu
jiàng xiāo
jiàng fú
jiàng guàn
jiàng jiǎn
jiàng yīng
jiàng huī
jiàng lóng
jiàng xiān
jiàng jiē
jiàng quē
jiàng qiú
jiàng fū
jiàng lǎo
jiàng chún
jiàng zēng
jiàng shā
jiàng rén
jiàng xiāo
jiàng fēn
jiàng lǚ
jiàng wéi
jiàng fān
jiàng tái
jiàng fēi
jiàng qì
jiàng shù
jiàng là
jiàng náng
jiàng yān
jiàng xuě
jiàng hàn
jiàng zé
jiàng chún
jiàng mó
jiàng pà
mì là
hóng là
bō là
chuán là
xiāng là
kǒu là
dà là
bái là
jiè là
jì là
jiàng là
fèng là
huā là
rán là
fēng là
cuì là
huáng là
yú là
zhī là
tóu là
dì là
jiáo là
cuàn là
lèi là
lǜ là
kè là
bǎo là
tàn là
jīng là
fēng là
yáng là
kū là
shī là
yóu là
yàn là
shí là
huà là
bā là
fà là
yǐn là
⒈ 红色的蜡。
引唐白居易《和微之春日投简阳明洞天五十韵》:“柳眼黄丝纇,花房絳蜡珠。”
宋苏舜钦苏舜元《瓦亭联句》:“朝廷不惜好官爵,絳蜡刻印埋蓬蒿。”
⒉ 红烛。
引宋苏轼《次韵代留别》:“絳蜡烧残玉斝飞,离歌唱彻万行啼。”
明汪廷讷《种玉记·尚主》:“金根车去疾於流,望絳蜡辉煌如昼,耳畔里恍惚笙歌揭天奏。”
清冒襄《影梅庵忆语》:“烧二尺许絳蜡二三枝。”
郁达夫《毁家诗纪》之十:“频烧絳蜡迟宵柝,细煮龙涎涴宿熏。”
绛jiàng(形)赤色;深红:~紫。
蜡读音:là,zhà[ là ]1.动物、植物所产生的,或石油、煤、油页岩中所含的油质,常温下多为固体,具有可塑性,能燃烧,易熔化,不溶于水,如蜂蜡、白蜡、石蜡等。用作防水剂,也可做蜡烛。
2.蜡烛:点上一支~。