féi liào
féi jí
féi xīng
féi jiū
féi nì
féi quán
féi měi
féi táo
féi shi
féi jiàn
féi yù
féi dǎ
féi tián
féi chāi
féi wò
féi cáo
féi chōng
féi zéi
féi mào
féi jí
féi quē
féi shì
féi xiān
féi niú
féi dùn
féi ráo
féi qīng
féi yì
féi rùn
féi qú
féi zào
féi tián
féi jìn
féi xiào
féi zhù
féi zhāng
féi hú
féi shòu
féi zhuàng
féi ròu
féi yì
féi jǐ
féi chéng
féi zhì
féi zhòng
féi tú
féi gān
féi sī
féi zhū
féi nuò
féi dùn
féi qiáng
féi nóng
féi lì
féi zhuó
féi wěi
féi zhuàng
féi jiǎo
féi wěi
féi shù
féi jié
féi yīn
féi méi
féi nóng
féi dùn
féi hàn
féi biāo
féi yuán
féi nóng
féi shòu
féi fǔ
féi lì
féi qiāo
féi xiān
féi yuán
féi yǎn
féi cuì
féi qiāo
féi tǔ
féi shuò
féi cí
féi pàng
féi hòu
féi nèn
féi yì
féi jí
féi xī
féi jiā
féi mǎn
féi shì
féi zào
féi rén
féi dà
féi yí
féi bái
féi yú
féi cháng
féi sōng
féi zé
féi fèn
féi shuǐ
féi gāo
féi shèng
肥沃féiwò
(1) 有适合植物生长的[.好工具]养分、水分的
例肥沃的土壤地英fertile⒈ 谓土地含有适合植物生长的养分和水分。
引汉赵晔《吴越春秋·勾践阴谋外传》:“越地肥沃,其种甚嘉,可留使吾民植之。”
唐陆贽《冬至大礼大赦制》:“天下应荒闲田有肥沃堪置屯田处,委当管节度……使营佃。”
元王祯《农书》卷五:“凡育鱼之所,须择泥土肥沃,苹藻繁盛为上。”
清陈淏子《花镜·灌浇得宜法》:“来年之馥郁,正在秋、冬行根发芽时之肥沃也。”
⒉ 谓使肥沃。
引艾青《他死在第二次》诗:“人类用自己的生命,肥沃了土地。”
土质养料多,生产力大。
肥féi(1)(形)胖;肥沃。(2)(形)含脂肪多(但通常不用来形容人):~肉|~瘦儿。(3)(形)肥沃:~田。(4)使肥沃:草可以~田。(5)(名)肥料:畜~|催~|类~|磷~。(6)由不正当的收入而富裕。(7)(形)肥大(跟‘瘦’相对):棉袄的袖子太~了。
沃读音:wò沃wò(1)(动)本义:灌溉;浇。(2)(形)(土地)肥:~田|~土。(3)姓。