tiáo shàng
tiáo duàn
tiáo xiāng
tiáo dié
tiáo wén
tiáo zhí
tiáo mìng
tiáo dá
tiáo méi
tiáo fēng
tiáo yè
tiáo zhī
tiáo bǐ
tiáo dàng
tiáo liú
tiáo zhǎng
tiáo hé
tiáo huá
tiáo mù
tiáo xiàn
tiáo fú
tiáo shù
tiáo zǎi
tiáo fǎ
tiáo fēn
tiáo guì
tiáo hén
tiáo xíng
tiáo kē
tiáo jiàn
tiáo chàng
tiáo jiē
tiáo jiān
tiáo shì
tiáo dèng
tiáo dì
tiáo zhí
tiáo jù
tiáo chàng
tiáo pén
tiáo zhì
tiáo jiào
tiáo lǐng
tiáo fēng
tiáo zi
tiáo wén
tiáo gàn
tiáo jìn
tiáo rù
tiáo guàn
tiáo zhèng
tiáo guī
tiáo chén
tiáo liè
tiáo kuǎn
tiáo láng
tiáo róng
tiáo zhǐ
tiáo màn
tiáo gāng
tiáo chǎng
tiáo shí
tiáo biàn
tiáo zhì
tiáo lǚ
tiáo chù
tiáo jí
tiáo xī
tiáo jué
tiáo pǐn
tiáo gé
tiáo lì
tiáo yuē
tiáo xù
tiáo qín
tiáo sēn
tiáo xié
tiáo cì
tiáo biān
tiáo tǎ
tiáo biàn
tiáo bái
tiáo huì
tiáo bié
tiáo niè
tiáo cì
tiáo duì
tiáo qí
tiáo bīng
tiáo pài
tiáo kē
tiáo gǔ
tiáo yì
tiáo lǜ
tiáo xì
tiáo jìn
tiáo táo
tiāo sāng
tiáo jí
tiáo lǐ
tiáo jù
tiáo zhuàng
tiáo duān
tiáo zōng
tiáo yì
tiáo zhī
tiáo huà
tiáo qún
tiáo jiǎn
tiáo bō
tiáo xī
tiáo shī
tiáo xī
tiáo dìng
tiáo miáo
gāng guàn
bāo guàn
wú guàn
zōng guàn
wàn guàn
yíng guàn
jí guàn
gōu guàn
cān guàn
mào guàn
hù guàn
páng guàn
chōu guàn
qián guàn
yú guàn
quán guàn
jī guàn
yú guàn
lún guàn
xiǔ guàn
yán guàn
dòng guàn
chéng guàn
hóng guàn
jī guàn
bó guàn
guī guàn
yān guàn
chuàn guàn
jiǎng guàn
zòng guàn
yè guàn
lǜ guàn
yī guàn
lián guàn
bāng guàn
gāi guàn
xiáng guàn
xiào guàn
chuān guàn
zú guàn
zōng guàn
míng guàn
biàn guàn
huá guàn
gōu guàn
tóng guàn
gòng guàn
mǎn guàn
chōng guàn
huán guàn
zǔ guàn
lián guàn
zhū guàn
wǔ guàn
tiáo guàn
yí guàn
fù guàn
tōng guàn
tū guàn
róng guàn
xí guàn
zhí guàn
xuān guàn
jūn guàn
qīng guàn
yú guàn
tuō guàn
jiù guàn
běn guàn
yè guàn
bàng guàn
róng guàn
shì guàn
dié guàn
tǒng guàn
héng guàn
quán guàn
xǐ guàn
条贯tiáoguàn
(1) 一个事情的内部结构,条理
英system(2) 做事的顺序或手续
英sequence;order;procedures⒈ 条理;系统。
引《史记·屈原贾生列传》:“明道德之广崇,治乱之条贯,靡不毕见。”
宋张齐贤《洛阳搢绅旧闻记·白中令知人》:“汉祖见之,覩其仪貌敦厚,举止闲雅,访以时事,对答有条贯。”
清恽敬《与纫之论文书》:“虽然退之、子厚、习之各言其所歷者也,一家之所得也,于天下之文,其本末条贯有未备者焉。”
鲁迅《中国小说史略》第十六篇:“似取经故事,自唐末以至宋元,乃渐渐演成神异,且能有条贯,小説家因亦得取为记传也。”
⒉ 指体系。
引汉东方朔《答客难》:“以筦窥天,以蠡测海,以筳撞钟,岂能通其条贯,考其文理,发其音声哉?”
清顾炎武《音学五书后序》:“许叔重《説文》始一终亥,而更之以韵,使古人条贯不可復见。”
⒊ 条达,贯穿。
引唐玄宗《<孝经>序》:“今故特举六家之异同,会五经之旨趣,约文敷畅,义则昭然,分注错经,理亦条贯。”
五代王定保《唐摭言·知己》:“乃述《诗》《书》《礼》《易》《春秋》,为古五説,条贯源流,备古今之变。”
清戴名世《禹贡锥指序》:“彼其穿穴经传,条贯古今,搜抉奇异,冥心孤诣,积数十年而成一书。”
⒋ 条例。
引宋范仲淹《奏乞重定三班审官院流内铨条贯》:“臣窃见审三班院并銓曹,自祖宗以来,条贯极多,逐旋衝改,久不删定,主判臣僚,卒难详悉。”
宋马永卿《元城语录·薰笼》:“太祖怒曰:‘谁做这般条贯来约束我?’”
清侯方域《豫省试策二》:“今皇帝创制显庸,运世以礼,一切纲纪条贯,固可以次第举矣。”
条理。
1. 植物的细长枝:枝条。柳条儿。荆条。
2. 泛称条形的东西:条子。面条儿。便(biàn)条儿。金条。铁条。
3. 细长的形状:条形。条纹。条案。条几(jī)。条凳。条幅(直挂的长条字画)。苗条。身条。
4. 项目,分项目的:条例。条令。条文。条陈(a.分条叙述;b.旧时向上级分条陈述的文件)。
5. 层次,秩序:条理。条贯。有条不紊。
6. 量词。
贯读音:guàn贯guàn(1)(动)穿;贯通:如雷~耳|学~古今。(2)(动)连贯:鱼~而入|累累如~珠。(3)(量)旧时的铜钱;用绳子穿上;每一千个叫一贯:万~家私。(4)(Guàn)姓。