条风


条风的组词


条集

tiáo jí

条综

tiáo zōng

条命

tiáo mìng

条香

tiáo xiāng

条祈

tiáo qí

条进

tiáo jìn

条芩

tiáo qín

条禁

tiáo jìn

条处

tiáo chù

条约

tiáo yuē

条教

tiáo jiào

条文

tiáo wén

条牒

tiáo dié

条叶

tiáo yè

条鬯

tiáo chàng

条绪

tiáo xù

条线

tiáo xiàn

条白

tiáo bái

条品

tiáo pǐn

条款

tiáo kuǎn

条缕

tiáo lǚ

条汇

tiáo huì

条裙

tiáo qún

条褥

tiáo rù

条揭

tiáo jiē

条指

tiáo zhǐ

条对

tiáo duì

条析

tiáo xī

条柯

tiáo kē

条昶

tiáo chǎng

条科

tiáo kē

条晰

tiáo xī

条柜

tiáo guì

条状

tiáo zhuàng

条鞭

tiáo biān

条流

tiáo liú

条检

tiáo jiǎn

条干

tiáo gàn

条定

tiáo dìng

条华

tiáo huá

条支

tiáo zhī

条幅

tiáo fú

条次

tiáo cì

条纹

tiáo wén

条正

tiáo zhèng

条翮

tiáo hé

条籍

tiáo jí

条盆

tiáo pén

条直

tiáo zhí

条法

tiáo fǎ

条痕

tiáo hén

条制

tiáo zhì

条述

tiáo shù

条冰

tiáo bīng

条递

tiáo dì

条例

tiáo lì

条决

tiáo jué

条谷

tiáo gǔ

条议

tiáo yì

条规

tiáo guī

条荡

tiáo dàng

条刺

tiáo cì

条菅

tiáo jiān

条件

tiáo jiàn

条枝

tiáo zhī

条辩

tiáo biàn

条别

tiáo bié

条长

tiáo zhǎng

条石

tiáo shí

条狼

tiáo láng

条氏

tiáo shì

条肄

tiáo yì

条凳

tiáo dèng

条领

tiáo lǐng

条贯

tiáo guàn

条风

tiáo fēng

条枚

tiáo méi

条蘖

tiáo niè

条分

tiáo fēn

条列

tiáo liè

条上

tiáo shàng

条段

tiáo duàn

条律

tiáo lǜ

条峯

tiáo fēng

条畅

tiáo chàng

条载

tiáo zǎi

条目

tiáo mù

条绒

tiáo róng

条系

tiáo xì

条秩

tiáo zhì

条悉

tiáo xī

条子

tiáo zi

条具

tiáo jù

条达

tiáo dá

条鳎

tiáo tǎ

条形

tiáo xíng

条纲

tiáo gāng

条森

tiáo sēn

条施

tiáo shī

条桑

tiāo sāng

条理

tiáo lǐ

条职

tiáo zhí

条胁

tiáo xié

条画

tiáo huà

条蔓

tiáo màn

条苗

tiáo miáo

条派

tiáo pài

条辨

tiáo biàn

条条

tiáo táo

条格

tiáo gé

条陈

tiáo chén

条播

tiáo bō

条端

tiáo duān

条比

tiáo bǐ

条据

tiáo jù


便风

biàn fēng

迅风

xùn fēng

神风

shén fēng

油风

yóu fēng

扬风

yáng fēng

幼风

yòu fēng

蓼风

liǎo fēng

系风

xì fēng

遡风

sù fēng

清风

qīng fēng

义风

yì fēng

被风

bèi fēng

暄风

xuān fēng

透风

tòu fēng

张风

zhāng fēng

愈风

yù fēng

隧风

suì fēng

驭风

yù fēng

流风

liú fēng

弱风

ruò fēng

乱风

luàn fēng

观风

guān fēng

霾风

mái fēng

霜风

shuāng fēng

青风

qīng fēng

斗风

dòu fēng

颠风

diān fēng

天风

tiān fēng

强风

qiáng fēng

椒风

jiāo fēng

腥风

xīng fēng

新风

xīn fēng

害风

hài fēng

戗风

qiāng fēng

传风

chuán fēng

颓风

tuí fēng

海风

hǎi fēng

肝风

gān fēng

偷风

tōu fēng

寒风

hán fēng

沓风

tà fēng

软风

ruǎn fēng

搏风

bó fēng

跌风

diē fēng

闻风

wén fēng

关风

guān fēng

柳风

liǔ fēng

恶风

è fēng

结风

jié fēng

华风

huá fēng

癜风

diàn fēng

承风

chéng fēng

律风

lǜ fēng

趋风

qū fēng

惊风

jīng fēng

飂风

liù fēng

麻风

má fēng

孽风

niè fēng

疾风

jí fēng

洋风

yáng fēng

严风

yán fēng

雄风

xióng fēng

扯风

chě fēng

盲风

máng fēng

灵风

líng fēng

陵风

líng fēng

球风

qiú fēng

末风

mò fēng

搧风

shān fēng

逞风

chěng fēng

画风

huà fēng

迎风

yíng fēng

迁风

qiān fēng

菄风

dōng fēng

看风

kàn fēng

霉风

méi fēng

季风

jì fēng

蜃风

shèn fēng

阊风

chāng fēng

变风

biàn fēng

摇风

yáo fēng

嫩风

nèn fēng

谈风

tán fēng

泽风

zé fēng

周风

zhōu fēng

冬风

dōng fēng

光风

guāng fēng

馋风

chán fēng

祥风

xiáng fēng

焚风

fén fēng

哀风

āi fēng

南风

nán fēng

捽风

zuó fēng

巽风

xùn fēng

口风

kǒu fēng

条风

tiáo fēng

欧风

ōu fēng

媮风

tōu fēng

邙风

máng fēng

诗风

shī fēng

鍊风

liàn fēng

排风

pái fēng

诒风

yí fēng

作风

zuò fēng

暴风

bào fēng

脐风

qí fēng

起风

qǐ fēng

伤风

shāng fēng

斤风

jīn fēng

趁风

chèn fēng

眼风

yǎn fēng

徽风

huī fēng

仁风

rén fēng

酒风

jiǔ fēng

游风

yóu fēng

昌风

chāng fēng

含风

hán fēng

驶风

shǐ fēng

凌风

líng fēng

冷风

lěng fēng

细风

xì fēng

披风

pī fēng

重风

zhòng fēng

撩风

liáo fēng

左风

zuǒ fēng

道风

dào fēng

凶风

xiōng fēng

旋风

xuàn fēng

节风

jié fēng

酸风

suān fēng

韩风

hán fēng

刁风

diāo fēng

噫风

yī fēng

曙风

shǔ fēng

整风

zhěng fēng

开风

kāi fēng

众风

zhòng fēng

凄风

qī fēng

喝风

hē fēng

幽风

yōu fēng

餐风

cān fēng

惠风

huì fēng

雷风

léi fēng

淩风

líng fēng

感风

gǎn fēng

下风

xià fēng

憎风

zēng fēng

古风

gǔ fēng

聆风

líng fēng

偃风

yǎn fēng

松风

sōng fēng

从风

cóng fēng

吸风

xī fēng

泠风

líng fēng

遭风

zāo fēng

豳风

bīn fēng

倾风

qīng fēng

国风

guó fēng

皇风

huáng fēng

雪风

xuě fēng

急风

jí fēng

廉风

lián fēng

守风

shǒu fēng

钦风

qīn fēng

轮风

lún fēng

巡风

xún fēng

肃风

sù fēng

男风

nán fēng

抱风

bào fēng

真风

zhēn fēng

党风

dǎng fēng

追风

zhuī fēng

儒风

rú fēng

侈风

chǐ fēng

幈风

píng fēng

豪风

háo fēng

武风

wǔ fēng

正风

zhèng fēng

冲风

chōng fēng

还风

hái fēng

探风

tàn fēng

革风

gé fēng

调风

tiáo fēng

行风

xíng fēng

托风

tuō fēng

杀风

shā fēng

歪风

wāi fēng

刚风

gāng fēng

知风

zhī fēng

飙风

biāo fēng

凯风

kǎi fēng

悲风

bēi fēng

金风

jīn fēng

祖风

zǔ fēng

德风

dé fēng

学风

xué fēng

煖风

nuǎn fēng

爽风

shuǎng fēng

云风

yún fēng

省风

shěng fēng

仙风

xiān fēng

汤风

tāng fēng

旁风

páng fēng

背风

bèi fēng

阆风

láng fēng

东风

dōng fēng

劫风

jié fēng

考风

kǎo fēng

颿风

fān fēng

撒风

sā fēng

迷风

mí fēng

嘲风

cháo fēng

厉风

lì fēng

痉风

jìng fēng

望风

wàng fēng

泼风

pō fēng

宣风

xuān fēng

凭风

píng fēng

民风

mín fēng

谨风

jǐn fēng

士风

shì fēng

放风

fàng fēng

斜风

xié fēng

顶风

dǐng fēng

蹑风

niè fēng

俊风

jùn fēng

癞风

lài fēng

雁风

yàn fēng

闺风

guī fēng

露风

lòu fēng

扇风

shān fēng

山风

shān fēng

筠风

yún fēng

赑风

bì fēng

五风

wǔ fēng

刮风

guā fēng

装风

zhuāng fēng

世风

shì fēng

疠风

lì fēng

微风

wēi fēng

门风

mén fēng

阳风

yáng fēng

撮风

cuō fēng

盐风

yán fēng

晞风

xī fēng

希风

xī fēng

讬风

tuō fēng

劲风

jìng fēng

拜风

bài fēng

同风

tóng fēng

大风

dà fēng

避风

bì fēng

冽风

liè fēng

上风

shàng fēng

可风

kě fēng

会风

huì fēng

随风

suí fēng

军风

jūn fēng

肠风

cháng fēng

漏风

lòu fēng

纠风

jiū fēng

尖风

jiān fēng

捕风

bǔ fēng

抖风

dǒu fēng

飓风

jù fēng

防风

fáng fēng

薰风

xūn fēng

恩风

ēn fēng

招风

zhāo fēng

乾风

qián fēng

依风

yī fēng

暗风

àn fēng

恒风

héng fēng

殊风

shū fēng

长风

zhǎng fēng

先风

xiān fēng

抢风

qiāng fēng

謿风

cháo fēng

隙风

xì fēng

温风

wēn fēng

香风

xiāng fēng

冻风

dòng fēng

狂风

kuáng fēng

郑风

zhèng fēng

魔风

mó fēng

摔风

shuāi fēng

迟风

chí fēng

囊风

náng fēng

家风

jiā fēng

喉风

hóu fēng

晨风

chén fēng

邠风

bīn fēng

土风

tǔ fēng

向风

xiàng fēng

食风

shí fēng

鼻风

bí fēng

徂风

cú fēng

回风

huí fēng

醇风

chún fēng

熛风

biāo fēng

上一组词:陶工
下一组词:叶贯

更多条的组词

条风的意思


词语解释:

东北风。一名融风,主立春四十五日。

hAo86.东风。一名明庶风,主春分四十五日。

引证解释:

⒈ 东北风。一名融风,主立春四十五日。

引《山海经·南山经》:“﹝令邱之山﹞其南有谷焉,曰中谷,条风自是出。”
郭璞注:“东北风为条风。”
《淮南子·天文训》:“距日冬至四十五日条风至。”
高诱注:“艮卦之风,一名融。”
《史记·律书》:“条风居东北,主出万物。条之言条治万物而出之,故曰条风。”
唐太宗《正日临朝》诗:“条风开献节,灰律动初阳。”

⒉ 东风。一名明庶风,主春分四十五日。参见“八风”。

引《淮南子·墬形训》:“东方曰条风。”
高诱注:“震气所生也,一曰明庶风。”
宋周邦彦《应天长·寒食》词:“条风布暖,霏雾弄晴,池塘徧满春色。”
明汤显祖《紫钗记·春日言怀》:“青韶印,看条风拂水,画燕迎门,年年春色倍还人。”

国语词典:

本为立春时所吹的东北风,后多指春风。

网络解释:

条风

条风是汉语词汇,拼音tiáo fēng ,出处《山海经·南山经》。
更多风的组词

条风详细解释


读音:tiáo,tiāo[ tiáo ]

1. 植物的细长枝:枝条。柳条儿。荆条。

2. 泛称条形的东西:条子。面条儿。便(biàn)条儿。金条。铁条。

3. 细长的形状:条形。条纹。条案。条几(jī)。条凳。条幅(直挂的长条字画)。苗条。身条。

4. 项目,分项目的:条例。条令。条文。条陈(a.分条叙述;b.旧时向上级分条陈述的文件)。

5. 层次,秩序:条理。条贯。有条不紊。

6. 量词。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025