cháo jū
cháo guāng
cháo jiàn
cháo yí
cháo xǔ
cháo qī
cháo yáo
cháo jù
cháo sǒu
cháo mén
cháo kē
cháo xuān
cháo chē
cháo guī
cháo shū
cháo yǐn
cháo mù
cháo suì
cháo cài
cháo pí
cháo nán
cháo xué
cháo kū
cháo shēng
cháo yóu
cháo fù
guǐ kū
qiàn kū
sān kū
fó kū
rì kū
yǔ kū
jiǔ kū
zéi kū
fǎ kū
shí kū
yú kū
lóng kū
dǔ kū
shí kū
yín kū
yán kū
xiāng kū
jiāo kū
lóng kū
yuè kū
qiū kū
mù kū
jiù kū
guì kū
cháo kū
dào kū
yún kū
mǎ kū
ào kū
yíng kū
chán kū
rǔ kū
yī kū
sī kū
bīng kū
dòng kū
mó kū
tù kū
qíng kū
lǐ kū
dì kū
tuó kū
yuān kū
chán kū
kē kū
kān kū
fěi kū
fù kū
chéng kū
xiān kū
miǎn kū
巢窟cháokū
(1) 栖居或藏身(.好工具)洞穴
英den; lair; nest⒈ 虫鸟兽类栖身之处。
引唐苏鹗《苏氏演义》卷下:“结草虫,一名结苇,好於草末折屈草叶为巢窟,处处有之。”
⒉ 敌人或盗贼盘踞之地。
引《三国志·魏志·陈留王奂传》:“蜀所恃赖,唯维而已,因其远离巢窟,用力为易。”
《隋书·杨素传》:“高壁据嶮,抗拒官军,公以深谋,出其不意,雾廓云除,冰消瓦解,长驱北迈,直趣巢窟。”
宋叶适《上光宗皇帝札子》:“自是以来,几二十年, 颜亮兇狂,离其巢窟,跳躑一战,鼓声所震, 常润之屋瓦几无寧者。”
《明史·汉王高煦传》:“﹝宣宗﹞过杨村,马上顾从臣曰:‘度高煦计安出?’或对曰:‘必先取济南为巢窟。’”
巢cháo(1)(名)鸟的窝;也称蜂、蚁等的窝:鸟~|匪~。(2)姓。
窟读音:kū窟kū(1)(名)洞穴:石~|山~|狡兔三~。(2)(名)坏人聚集做坏事的场所:匪~|盗~|赌~。