tù liè
tù qiū
tù huī
tù ròu
tù fáng
tù kū
tù yuán
tù zi
tù xiān
tù huáng
tù hú
tù quē
tù máo
tù yǐng
tù yuè
tù quē
tù hè
tù zhú
tù sī
tù yuàn
tù mù
tù yǐng
tù guǎn
tù pò
tù niè
tù tuō
tù hàn
tù jiǎn
tù lú
tù gōng
tù lǚ
tù jiǎo
tù jìng
tù háo
tù kuí
tù kè
tù xī
tù yào
tù niè
tù chǔ
tù jū
tù cè
tù tóu
shí kū
yú kū
chán kū
qiàn kū
qiū kū
fǎ kū
mǎ kū
guǐ kū
zéi kū
bīng kū
kān kū
shí kū
ào kū
rì kū
qíng kū
lóng kū
fù kū
sī kū
jiù kū
yuè kū
chán kū
mó kū
kē kū
yín kū
dào kū
xiān kū
cháo kū
yún kū
fó kū
rǔ kū
lóng kū
yǔ kū
sān kū
dǔ kū
yī kū
fěi kū
xiāng kū
yán kū
miǎn kū
tù kū
jiāo kū
lǐ kū
yuān kū
chéng kū
dòng kū
mù kū
dì kū
jiǔ kū
tuó kū
yíng kū
guì kū
⒈ 兔子的巢穴。亦喻隐居之地。
引宋程俱《山中对酒》诗:“何年顾兔窟,桂子落山腹。”
元袁桷《客舍书事》诗之六:“犬能搜兔窟,马解避驰车。”
⒉ “狡兔三窟”之省。比喻藏身之处甚多,避祸有术。
引明田艺蘅《留青日札·严嵩》:“郿坞久营,兔窟多术,安能根连株拔,风翦霆灭。”
⒊ 指明月。
引清陈维崧《月当厅·虎丘中秋柬蘧庵先生用梅溪词韵》:“斜倚广寒,一望兔窟清深。”
兔tù(名)(~子)(~儿)哺乳动物、善于跳跃;跑得很快。
窟读音:kū窟kū(1)(名)洞穴:石~|山~|狡兔三~。(2)(名)坏人聚集做坏事的场所:匪~|盗~|赌~。