huò dǐ
huò chéng
huò shēng
huò pǐ
huò yí
huò zèng
huò shèng
huò shòu
huò yì
huò jùn
huò liǎn
huò lín
huò jiù
huò quán
huò qǔ
huò cè
huò lì
huò shì
huò yìn
huò duó
huò shēn
huò yì
huò luò
huò lì
huò miǎn
huò zuì
huò chǐ
huò xīn
huò gǔ
huò jiě
huò yóu
huò lǔ
huò chǒu
huò méi
huò xī
huò suǒ
huò ǒu
huò qí
huò mìng
huò jì
huò jīng
huò zhǔn
huò jiù
huò zhě
huò chē
huò yì
huò zhī
huò qú
huò dé
huò zhì
huò zuì
huò mín
huò yòu
xiōng jiù
huàn jiù
lí jiù
zhǐ jiù
nèi jiù
zhòng jiù
qì jiù
jí jiù
zé jiù
zì jiù
kuì jiù
qiǎn jiù
zhé jiù
xiū jiù
lí jiù
huǐ jiù
xiè jiù
cī jiù
dà jiù
zhuī jiù
xiá jiù
sù jiù
xìn jiù
fù jiù
shí jiù
huàn jiù
zāi jiù
niàn jiù
hòu jiù
sāi jiù
zǐ jiù
biàn jiù
bàng jiù
huá jiù
tuō jiù
zhí jiù
qiān jiù
zhēng jiù
bì jiù
rèn jiù
qiān jiù
hài jiù
yāng jiù
yī jiù
yuàn jiù
piān jiù
wú jiù
yí jiù
yāo jiù
gàn jiù
yǐn jiù
sī jiù
tuō jiù
guò jiù
jī jiù
huò jiù
guī jiù
zuì jiù
jiān jiù
cān jiù
guī jiù
(好工具.)获罪。
⒈ 获罪。
引清黄六鸿《福惠全书·莅任·查交代》:“当此重累,受之则赔补无从,委之则彼此获咎,是盖遭逢之不幸者矣。”
《清史稿·穆宗纪一》:“癸巳,諭耆英获咎,毋庸昭雪。”
清薛福成《庸盦笔记·史料一·肃顺推服楚贤》:“苏常既陷, 何桂清以弃城获咎。”
得罪。
如:「言多必失,难免获咎。」
获huò(1)(动)捉住;擒住:捕~|俘~。(2)(动)得到;获得:~胜|~奖|~罪|~救。(3)(动)收割:收~。
咎读音:jiù咎jiù(1)(名)过失;罪:~由自取。(2)(动)怪罪;处分:既往不~。(3)(形)凶:体~(吉凶)。