huò lì
huò qí
huò jīng
huò suǒ
huò lǔ
huò shēng
huò luò
huò jì
huò chǐ
huò zhī
huò chǒu
huò qǔ
huò lì
huò yí
huò pǐ
huò shì
huò yì
huò chéng
huò chē
huò dǐ
huò ǒu
huò shēn
huò zuì
huò zuì
huò yì
huò yòu
huò shòu
huò mìng
huò dé
huò qú
huò yì
huò xīn
huò yìn
huò méi
huò mín
huò yóu
huò jiù
huò jiù
huò miǎn
huò shèng
huò lín
huò zèng
huò liǎn
huò duó
huò cè
huò jiě
huò zhě
huò zhǔn
huò gǔ
huò zhì
huò quán
huò jùn
huò xī
zuó zhě
gài zhě
rì zhě
wáng zhě
zhù zhě
yún zhě
càn zhě
biān zhě
bīng zhě
hù zhě
tián zhě
zhēn zhě
cǐ zhě
ruò zhě
qí zhě
lǎ zhě
yán zhě
jìng zhě
hòu zhě
liè zhě
xiān zhě
mò zhě
huò zhě
bǐ zhě
bǐ zhě
wǎng zhě
ā zhě
xuàn zhě
zhī zhě
yè zhě
lì zhě
xián zhě
nǎi zhě
yī zhě
nǎng zhě
jiè zhě
bīn zhě
liáo zhě
nóng zhě
yǒng zhě
qián zhě
qǐng zhě
jiàng zhě
ōu zhě
xián zhě
jì zhě
zuò zhě
dié zhě
sǐ zhě
yì zhě
qián zhě
huàn zhě
bǔ zhě
shèng zhě
lái zhě
máng zhě
liǎng zhě
qǐ zhě
bó zhě
yè zhě
mǒu zhě
yě zhě
zhì zhě
bǎo zhě
nǎi zhě
chá zhě
bì zhě
zhì zhě
yáng zhě
wū zhě
shì zhě
fù zhě
xīng zhě
hòu zhě
jìng zhě
guà zhě
shǐ zhě
huǒ zhě
xué zhě
hòu zhě
cóng zhě
xiòng zhě
lǎo zhě
qiáng zhě
hè zhě
shèn zhě
juàn zhě
bù zhě
xī zhě
huàn zhě
huò zhě
rén zhě
zhī zhě
dú zhě
mò zhě
gǔ zhě
zūn zhě
huáng zhě
bìng zhě
fāng zhě
hé zhě
kě zhě
xiāng zhě
néng zhě
xíng zhě
mén zhě
zhǎng zhě
zhàng zhě
wù zhě
gǔ zhě
kuáng zhě
shì zhě
猎得禽兽者。
指古代举行射[.好工具]礼时持旌唱获者。犹今之报靶员。
谓逃亡而被抓获,没为奴婢的人。
射中靶心者。
⒈ 猎得禽兽者。
引《周礼·夏官·大司马》:“大兽公之,小兽私之,获者取左耳。”
郑玄注:“获,得也,得禽兽者取左耳当以计功。”
⒉ 指古代举行射礼时持旌唱获者。犹今之报靶员。
引《仪礼·乡射礼》:“司马又命获者倚旌于侯中。获者由西方,坐取旌于侯中。”
郑玄注:“谓之获者以事名之。”
贾公彦疏:“云以事名之者,以其唱获故名获者也。”
⒊ 射中靶心者。
引《仪礼·乡射礼》:“拾发以将乘矢。获者坐而获。”
贾公彦疏:“射著禽兽为获,获则得也……射著正鵠亦曰获。”
⒋ 谓逃亡而被抓获,没为奴婢的人。
引《初学记》卷十九引汉应劭《风俗通》:“获者,逃亡获得,为奴婢者也。”
获huò(1)(动)捉住;擒住:捕~|俘~。(2)(动)得到;获得:~胜|~奖|~罪|~救。(3)(动)收割:收~。
者读音:zhě者zhě(1)(助)用在形容词或动词后面;或带有形容词或动词的词组后面;表示有此属性或做此动作的人或事物:黄须~|卖柑~|符合标准~。(2)(助)用在某某工作、某某主义后面;表示从事某项工作或信仰某个主义的人:文艺工作~|共产主义~。(3)(助)〈书〉用在“二、三、数”等数词后面;指上文所说的几件事物:二~必居其一|两~缺一不可。(4)(助)〈书〉用在词、词组、分句后面表示停顿:风~;空气流动而成。(5)(助)用在句尾表示命令语气(多见于早期白话):路上小心在意~!者zhě(代)同“这”(多见于早期白话):~番|~边。